GIẢI THOÁT TỰ NHIÊN GIỚI THIỆU VÀ CÁC CHUẨN BỊPhần 2
__________________________________________________ ______________________________________
2
Sự Giải Thoát Tự Nhiên Của Bản-Tâm:
Bốn Thời Yoga Của Hoạt Động Tâm Linh
Của Kim Cương Thừa Mantra Bí Mật
GIÁO LÝ TRƯỚC BÀN LUẬN về những chuẩn bị chung, và bây giờ chúng ta đi đến những chuẩn bị khác thường hay phi thường.
Trong Sự Giải thoát Tự nhiên qua Thiền định về Hiền minh và Phẫn nộ, hãy thực hành kỹ lưỡng phù hợp với những thực hành chuẩn bị này để rèn luyện dòng tâm thức chính bạn.
Thực hành sau đây được viết trong dạng bài kệ có âm tiết hay, thường được tụng niệm trong các tu viện ở Tây Tạng. Khi tôi còn là một đứa trẻ, vào buổi sáng sớm các tu sĩ thường tụng niệm bài này. Đó là một cách để ngăn chận người ta ngủ quá giờ, và họ có một cách tụng niệm đặc biệt rất du dương.
Than ôi! Khốn khổ thân tôi! Ôi đứa con của dòng giống tốt! [11]
Không chống nổi vô minh và ảo tưởng,
Hãy phát sinh năng lực nhiệt tình và thức dậy ngay.
Từ thời vô thủy cho đến nay
Vẫn còn ngủ say vì vô minh,
Nhưng giờ đây đừng ngủ nữa; hãy để thân, khẩu, ý chuyên tâm vào Giáo Pháp.
Nếu có lợi ích thật sự trong lối sống ngủ mê mệt, chúng ta đã hoàn toàn có lợi ích vào lúc này vì đã có nhiều kinh nghiệm làm việc này từ thời vô thủy. Vậy ngủ thêm là không cần thiết và có hại. Bây giờ là lúc dẹp chuyện ngủ sang một bên và chuyên tâm vào Giáo Pháp. Tại sao lại không ngủ dậy trễ, lang thang, và sống không chủ định? Vì từ thời vô thủy chúng ta đã không chống nổi tính khờ dại như vậy, và kết quả là phát triển khuôn mẫu cư xử che đậy lỗi lầm của chúng ta và chỉ ra những khuyết điểm của người khác. Thậm chí đôi khi chúng ta thấy lỗi người khác mà thật ra hoàn toàn chẳng có lỗi nào. Trong cách này chúng ta vẫn là chủ thể chịu đau khổ của sinh, già, bệnh, và chết.
Bạn có nhận biết sự đau khổ của sinh, già, bệnh, và chết hay không?
Ngày nay chẳng có hoàn cảnh nào là cố định.
Đã đến lúc phát sinh nhiệt tình để thực hành,
Giờ đây, sự cô độc là cơ hội thành tựu cực lạc vĩnh cửu;
Không có thời gian để sống với thái độ mệt mỏi.
“Thái độ mệt mỏi” này là một sự trì hỗn, nghĩ rằng, Ồ, ngày nay tôi chưa thể thực hành Giáo Pháp, nhưng sau này khi hoàn cảnh có lợi hơn tôi sẽ thật sự chuyên tâm vào Pháp. Ngày nay, tôi bị nhiều quan tâm thúc ép.” Bây giờ không có thời gian để trì hỗn; đúng ra là tập trung vào cốt tủy của thực hành, nhất là nhấn mạnh vào Bốn Tư duy làm Chuyển Tâm.
Hãy suy nghĩ về cái chết, và đem sự thực hành đến cực điểm.
Và những hoàn cảnh dẫn đến cái chết thì vượt khỏi sự tưởng tượng, nên không có thời gian để lãng phí trong cuộc đời.
Vậy nếu bạn không đạt được tự tin vô úy,
Thì mục đích của cuộc sống bạn là gì?
Trong vô số hoàn cảnh dẫn đến cái chết, cuộc sống chúng ta giống như một ngọn lửa bập bùng trong cơn gió, có thể bị thổi tắt bất cứ lúc nào. Nhất là không có thời gian xoay quanh thói quen kiếm lỗi người khác và che đậy lỗi mình. Trước tiên, mục đích của Giáo Pháp là để chạm trán với nỗi sợ hãi về cái chết và sau đó vượt qua nỗi sợ đó. Và nhờ vậy người ta tìm thấy kết quả của Giáo Pháp. Nếu không tiến tới hướng đó, vậy mục đích của cuộc sống của chúng ta là gì? Điều gì làm cuộc sống con người của chúng ta có ý nghĩa? Chúng ta có thể là thú vật. Sự khác biệt là gì? Nếu chúng ta không đạt được tự tin qua việc chuyên tâm về Giáo Pháp thì chẳng thể đạt lợi ích cho chính mình, đơn giản vì quên quan tâm đến người khác.
Hiện tượng thì chẳng đồng nhất, nó rỗng không và thoát khỏi sự tạo tác dựa trên khái niệm.
Giống như một ảo giác, ảo tưởng, một giấc mộng, một sự phản chiếu,
Một thành phố của gandharva (càn thát bà), và một tiếng dội.
Biết được rằng hiện tượng của luân hồi sinh tử và giải thoát
Sự nhận biết đối tượng giống như mười ảo ảnh tương tự, gồm
Mặt trăng trong nước, bong bóng xà phòng, một ảo giác của mắt, và một ảo tưởng không thực.
Chống lại sự bám chấp bẩm sinh của bạn vào sự hiện hữu thực sự của chính bạn và hiện tượng khác như thể mọi sự đều có sự đồng nhất nội tại. Mọi hiện tượng của samsara và nirvana, bao gồm chính chúng ta đều giống như mười tương tự này.
Vì bản tánh của hiện tượng là chẳng sinh,
Nên chẳng diệt và không cần bảo tồn, không đến và đi.
Chẳng có mục tiêu và không biểu hiện, chúng không thể nhận thức và không thể diễn tả.
Đã đến lúc để tìm hiểu thực tại này.
Không có cách để bám chấp hoàn toàn vào bất cứ hiện tượng nào về mặt ba thời – quá khứ, hiện tại, và tương lai – hay trong bất kì cách nào khác bằng phương tiện của ngôn từ hoặc tư tưởng.
Namo gurubhyah! Namo devebhyah! Namo dakinibhyah!
Than ôi! Than ôi! Hiện tượng vô thường của chu trình sinh tử
Là một đại dương nghiệp sâu thẳm không thể trốn tránh.
Đáng thương cho mọi chúng sanh bị phiền não bởi nghiệp!
Xin ban phước cho chúng con để đại dương đau khổ đó có thể khô cạn!
Nếu nhìn vào hoàn cảnh mình trong chu trình sinh tử này, chúng ta có thể tự hỏi, “Tại sao ta lại đau khổ? Đại dương nghiệp sâu thẳm này là gì mà không thể trốn thoát?” Lý do không thể trốn thoát này là chúng ta tự tạo cho chính mình. Do tham gia những hành động bất thiện và chấp ngã như điều gì đó rất quý báu, chúng ta đem lại sự hổ thẹn trên chính mình. Karma đơn giản có nghĩa là hành động, mà đặc biệt là hành động được thấm đẫm bằng một ý thức dối gạt của bản ngã, của đối tượng hành động, v.v... Khi đau khổ, chúng ta cần biết rằng nền tảng của việc đem đau khổ cho chính mình là qua những hành động trong đời này hay đời trước. Cuối cùng, chẳng nên chỉ tay vào lỗi người khác và trách cứ họ về những đau khổ mà chúng ta kinh nghiệm.