GIẢI THOÁT TRONG LÒNG TAY PHẦN BA NỀN TẢNG CỦA ĐẠO LỘ _ Ngày thứ MƯỜI HAI
__________________________________________________ ______________________________________
Ở Tây Tạng không có những người tà giáo thật sự, nhưng có một vài người tự cho mình là hành giả và học giả mà lại không thấy gì sai quấy khi nói về đạo Bon và về các pháp ngoại đạo để mua chuộc người khác, thâu thập tín đồ, hoặc để có lợi ích cho mình khi gặp chuyện khó khăn. Họ là những người quy y hai mặt; họ đã gạt hành động quy y ra khỏi dòng tâm thức và đã tự mình bước ra khỏi hàng ngũ Phật tử.
Một vài người nói: “Một ít đạo Phật, một ít đạo Bon” nhưng không có lý do gì những vị thầy đạo Bon, pháp và tín đồ của họ lại xứng đáng làm chỗ nương tựa; ba thứ này không có đủ những đức tính cần thiết. Những bậc thầy của đạo này không có những đức tính như từ bỏ mọi lỗi lầm v.v…, pháp của họ lại cũng không phải là một phương tiện để giảm trừ vô minh vọng tưởng. Họ tuyên bố tăng già của họ căn cứ trên giới biệt giải thoát, nhưng giới của họ không có hệ truyền thừa.
Đạo Bon không phải là một chỗ quy y cho Phật tử; nó không xứng đáng làm chỗ nương. Tuy nhiên những người theo Phật và tín đồ đạo Bon thường nói chuyện với nhau vì thân hay thù, và điều này không đưa đến sự tranh luận thẳng thắn. Điều cốt yếu là bạn phải biết nguồn gốc của đạo Bon. Những nguồn gốc này được bàn trong những sử liệu và những tác phẩm như Tấm Gương Về Sự Hùng Biện của tác giả Tukaen Dharmavajra; sách này nói về những gì mà các bậc thầy khác nhau công nhận, và nguồn gốc những giáo điều của họ.
Những pháp sư đạo Bon và giáo lý của họ cũng như những kiến chấp của họ đã làm hỏng những quan niệm và pháp hành của những người không Phật tử. Họ cũng đã ăn cắp giáo lý của Phật. Những tà pháp của họ được sáng chế rất lâu về trước, và ác pháp này hiện đang thịnh hành khắp nơi; nhưng đó không phải là chỗ nương xứng đáng cho những người khát khao giải thoát, lại cũng không phải là chỗ nương đáng tin cậy. Drigung Jigtaen Goenpo nói:
“Về pháp thiền và tri kiến của đạo Bon: theo giáo lý của họ thì có vẻ rằng vũ trụ được sinh ra từ những cái trứng hoặc sáng tạo bởi những vị thần Cha, thần Shiva v.v… Đây là những vay mượn từ các tà kiến ngoại đạo.”
Lịch sử Phái Kamdampas hậu kỳ nói:
Ngoại đọa và những người theo đạo Bon mau đắc thần thông.
Mặc dù bây giờ sung sướng
Về sau họ phải sa đọa
Ngoại đạo và đạo Bon giống như lửa:
Bạn cảm thấy ấm áp tiện nghi khi đứng hơi xa,
Nhưng nếu sờ vào bạn sẽ bị đốt cháy.
Milarepa nói:
Nguồn gốc của đạo Bon là tà Pháp.
Một sự sáng tạo của loài rồng.
Nó không đưa người ta đến con đường tối hậu.
Bon là đạo thấp nhất.
Sự khác nhau giữa đạo Phật và đạo khác
Là ở chỗ quy y:
Chỗ nương của Phật tử là 3 ngôi báu;
Của người không Phật tử là Phạm Vương, Đế Thích.
Đức Phật đã giác ngộ hoàn toàn
Tự mình thoát khỏi sinh tử
Nên cũng có thể giải thoát người khác.
Những vị trời thuộc thế gian như thần Shìva
Chính họ cũng bị buộc vào sinh tử
Họ có thể ban cho người những thành công ngắn hạn,
Nhưng làm sao họ có thể đem lại giải thoát hoàn toàn?
Họ nói “mong tôi thành Phật quả
Trong Mandala của 5 bộ loại rồng
Được tìm thấy trong Tuyển tập về Rồng Trắng.”
Những rồng được xếp vào loài súc vật.
Phần đông tín đồ đạo Bon làm những tượng thần như Kunzang
Và những đồ hình khác nhau; nhưng tôi nghĩ đấy là tà pháp
Do đạo sư Váy Xanh sáng chế..
(Kyabje Pabongka Rinpoche nói chi tiết về việc này)