DIỄN ĐÀN PHẬT PHÁP THỰC HÀNH - Powered by vBulletin




Cùng nhau tu học Phật pháp - Hành trình Chân lý !            Hướng chúng sinh đi, hướng chúng sinh đi, để làm Phật sự không đối đãi.


Tánh Chúng sinh cùng Phật Quốc chỉ một,
Tướng Bồ Đề hóa Liên hoa muôn vạn.

Trang 63/106 ĐầuĐầu ... 1353616263646573 ... CuốiCuối
Hiện kết quả từ 621 tới 630 của 1052
  1. #621
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 131
    __________________________________________________ ______________________________________


    Biện Hổ vốn xuất thân là một công tử, từ trước đến nay chưa hề bị đau đớn như vậy, nên đâu thể ương ngạnh mãi, mới nói:

    - Lão gia khỏi cần phải gia hình nữa! Tôi xin nói thật đây: Trước nay tôi thông gian với Mã thị, một hôm gặp Trịnh thị xinh đẹp quá, tôi hỏi Mã thị, mới biết đó là cháu của cô ta, và cô ta bảo người ấy là phụ nữ rất trinh tiết. Nhà tôi có một vị tiên sinh đang dạy học, họ Đồng, tên đôi là Giới Mị Ông ta mớm ý cho tôi, bảo tôi mua một đôi vòng, một chiếc quạt nhỏ, rồi kêu Mã thị đem dấu ở nhà Trịnh thị trước. Nhà tôi có mở một quán bán lụa, hôm ấy cố ý nói là mời Lý Văn Long đến viết thợ Đồng tiên sinh làm cho tôi hai bài thơ, một bài từ, kèm theo một đôi hoa tai, tôi cho người cầm đi đến nhà Lý Văn Long, cố ý cho Lý Văn Long biết để hắn thôi vợ, rồi tôi đưa người làm mai đến nói là xong việc. Những việc này là do Đồng tiên sinh mớm ý cả.

    Quan Tri huyện lập tức ký ghi chép lời cung khai, rồi hỏi Biện Hổ:

    - Này Biện Hổ, ngươi chịu đánh hay chịu phạt?

    - Chịu đánh là sao? Chịu phạt là sao?

    - Chịu đánh ư? Ta cách bỏ chức viên ngoại của ngươi, chiếu theo lệ mà đánh đủ số. Còn chịu phạt ư? Phạt ngươi 5.000 lượng bạc.

    Biện Hổ tình nguyện chịu phạt. Quan huyện kêu đem Mã thị lên, dạy vả miệng 40 cái, và nói:

    - Ta nghĩ ngươi là đàn bà không biết gì, mới dễ dãi cho ngươi. Lần sau sẽ phạt nặng, từ nay phải an phận nhé!

    Quan huyện lại kêu Lý Văn Long lên, bảo thơ ký đọc lời cung khai cho nghe, và nói:

    - Lý Văn Long, ngươi nghe rõ chưa? Vợ ngươi vốn là người liệt phụ trinh tiết, vô cớ mà bị hàm oan, ngươi hãy rước về nhà đi, bản huyện thưởng cho ngươi 5.000 lượng bạc đây, về nhà phấn chí học hành, lần sau như vậy sẽ phạt nặng.

    Lý Văn Long dập đầu như tế sao, cảm ơn quan huyện. Biện Hổ giao bạc, Lý Văn Long lãnh bạc, rồi trở về nhà. Vụ án coi như kết thúc, chừng đó quan huyện mới nói:

    - Mời Thánh Tăng ở lại đây vài hôm nhé!

    - Còn có 500 lượng bạc kia, hãy thưởng cho Vương Hùng, Lý Báo hai người. Ngày mai Hòa thượng ta sẽ đi đến Bạch Thủy Hồ bắt yêu.

    Quan huyện kêu dọn tiệc rượu khoản đãi Hòa thượng. Ăn uống tới tối mới nghỉ. Hôm sau, quan huyện nói:

    - Tôi có một phong thơ gởi cho quan tri phủ Thiệu Hưng Cố Quốc Chương và phái Vương Hùng, Lý Báo đưa Thánh Tăng đi có được không?

    - Được chớ! Tế Điên gật đầu đáp:

    Quan tri huyện lập tức viết thơ, sai Vương Hùng, Lý Báo cầm thơ đi theo Tế Điên.





  2. #622
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 132
    __________________________________________________ ______________________________________


    Chương 132

    Đưa Thánh Tăng bắt yêu Bạch Thủy Hồ;
    Giả Tế Công lọt vào Thiệu Hưng Phủ.

    Tế Điên cáo từ quan huyện Tiêu Sơn, cùng Vương Hùng, Lý Báo theo đường lớn đến thẳng Bạch Thủy Hồ, cứ đói ăn khát uống, đêm nghỉ ngày đi. Một hôm, vừa đến cửa Đông phủ Thiệu Hưng, thì thấy trên đường người ta đổ xô tấp nập, chen chân không lọt. Vương Hùng, Lý Báo mới hỏi những người đi đường:

    - Việc gì mà tụ tập đông thế?

    - Tế Công trưởng lão bắt yêu ở Bạch Thủy Hồ.

    - Cái gì? Chúng tôi chưa tới mà làm sao biết Tế Công đi bắt yêu?

    Mọi người đều bàn tán xôn xao, có người nói:

    - Tôi vì coi việc bắt yêu mà buôn bán dẹp hết.

    Đang nói tới đó thì đầu kia mọi người la lên:

    - Đại nhân cùng Tế Công trưởng lão đã tới! Sẽ đến nghỉ tại miếu Mã Vương dùng làm công quán tạm, uống trà ăn cơm xong, giây lát sẽ lên đài bắt yêu.

    Vương Hùng nhìn theo hướng mọi người nói, thấy đi đầu là roi bài côn kích, thanh la lộng quạt, theo sau là hai cỗ ngựa, bên trái là ngựa hồng, bên phải là ngựa bạch. Vị đại Hòa thượng cỡi trên lưng ngựa hồng đang nhảy xuống đất. Vị này mình cao hơn trượng, đầu lớn, tam đình mở rộng, cổ ngắn lại to, mặt đỏ hồng, khoác hoàng bào, trên cổ đeo xâu chuỗi 108 hột, sau lưng giắt giới đao, vớ trắng tăng hài vàng, đúng là dáng vẻ của bậc La Hán. Cưỡi trên ngựa bạch là quan tri phủ Cố Quốc Chương đầu đội mũ đen có giắt lông chim, mình mặc đại hồng mãn bào, lưng thắt ngọc đái. Có người đến cạnh, nói:

    - Xem vị Tế Công trưởng lão kìa, thiệt là bậc La Hán có khác!

    Có người nói:

    - Vị này chắc không phải Tế Điên Tăng đâu! Tế Điên Tăng là ông thầy điên, tóc trên đầu dài chừng hai tấc, mặt dính đất tèm lem, Tăng y rách nát, tay vắn sứt bâu, lưng buộc dây nhung, khật khà khật khưỡng, hai chân trần mang đôi dép cỏ, rách rưới hết cỡ, say rượu bét nhè, mới phải là Tế Điên Tăng.

    Nói rồi lấy tay chỉ Tế Điên, nói:

    - Giống như vị đại sư phó này, mà có thể ông ta còn hơn nữa!

    Tế Điên hỏi:

    - Tệ hơn ta! Vậy chú có biết Tế Điên không?

    Người kia buột miệng nói càn:

    - Có chớ! Tôi quen biết Tế Điên đã lâu. Hồi mùa hè năm ngoái, tôi có ở mấy tháng tại Lâm An.

    - Chớ không phải mùa hè năm ngoái chú đương buôn bán ở Dương Châu à? Làm sao chú lại có mặt ở Lâm An được?

    Người kia nghe nói, ngạc nhiên hỏi:

    - Tôi buôn bán ở Dương Châu làm sao ông biết được?

    - Vậy mà ta biết chớ!

    Đúng lúc đó, Vương Hùng, Lý Báo tới nói:

    - Bạch Thánh Tăng! Ngài xem ở đây lại có một Tế Điên nữa kìa! Nếu Ngài muốn tỏ ra là Tế Điên thiệt, thì bọn tôi trình bức thư này lên; nếu Ngài muốn làm Tế Điên giả thì nên đừng dự vào làm chi!

    - Ta cũng không biết mình là thiệt hay giả, còn hai ông thấy sao cũng được.

    Đương nói tới đó thì ngựa đã đi ngang trước mặt. Tế Điên hét lên một tiếng:

    - Hay cho con chó của Vương Bác Hầu này! Mi sẽ biết tay ta.





  3. #623
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 132
    __________________________________________________ ______________________________________


    Vừa hét vừa nhảy xổ lại nắm hàm thiếc ngựa của Tế Điên giả cỡi níu lại. Vị Tế Điên giả này xuất hiện, cũng có một lý do (Ngoài cửa Đông có một đường sông tên là Một Lạo Hà, nhưng trong "Tế Công Toàn Truyện" lại viết là Bạch, và kêu là Bạch Thủy Hồ. Tác giả của sách này cũng không dám tự ý đưa ra ý kiến riêng để cải chánh, nên vẫn để là Bạch Thủy Hồ). Quan Tri phủ Thiệu Hưng Cố Quốc Chương đáo nhậm tại địa phương này không bao lâu thì nước trong hồ này bổng nhiên bốc mùi thơm, các trẻ con ở quanh hồ đi đến đó nghe mùi thơm của nước hồ bốc lên bèn nhảy xuống hồ cả. Về sau, các thôn trang quanh hồ mới lập hương án, làm một buổi tế lễ ở bên hồ, chỉ thấy từ trong hồ xông lên hai luồng khí âm dương, nghe thấy tiếng nói mà không thấy tiếng người, rằng: "Mỗi ngày phải ăn thịt một đứa bé trai và một đứa bé gái. Nếu không đem nộp thì tất cả trẻ nít của phủ Thiệu Hưng đều bị ăn sạch".

    Hơn 600 thôn trang đều cùng họp bàn, nhà ai có trẻ nít đều phải viết tên họ trên giấy rồi vo lại bỏ vào trong đấu. Mỗi ngày bốc thăm, bốc trúng tên con nhà ai thì trẻ con nhà đó phải nộp cho yêu tinh ăn thịt. Việc này bẩm lên quan, quan huyện cho viết bố cáo khắp nơi: Ai có thể bắt được yêu tinh, xin thưởng 100 lượng bạc.

    Một hôm, bỗng nhiên trước cửa nha môn của tri phủ có tiếng niệm "A Di Đà Phật". Đó là một vị đại hòa thượng, mặt đỏ, mình cao khoảng một trượng, mặc áo vàng, tự xưng: "Bần đạo là Tế Điên Hòa thượng ở chùa Linh Ẩn, đương ngồi thiền trong chùa, bỗng nhiên tâm cơ máy động, bèn toán biết Bạch Thủy Hồ có yêu tinh hại người nên bần đạo cố ý cỡi mây đến đây để hàng yêu bắt quái cứu giúp dân chúng. Các người hãy vào bẩm với quan Thái thú rằng có bần đạo đến nhé!". Các quan nhơn trở vào bẩm báo. Quan tri phủ lập tức bước ra nghinh tiếp, nói:

    - Thánh Tăng giá lâm, mà đệ tử không hay để tiếp rước!

    Nói rồi quỳ xuống hành lễ. Vị hòa thượng đó lật đật khoát tay, nói:

    - Không cần phải hành lễ. Xin đi trước dẫn đường.

    Vào đến thư phòng ngồi xuống, quan Tri phủ hỏi:

    - Thánh Tăng từ chùa Linh Ẩn tới đây khởi hành từ lúc nào? Đi bao lâu mới tới?

    Tế Điên giả nói:

    - Bần tăng sáng sớm hôm nay cỡi mây mà đến, đặc biệt hàng trừ yêu quái.

    - Thánh Tăng bắt yêu, vậy dùng những vật chi?

    - Đại khái là không cần chi, nên dựng một pháp đài cao ở trên bờ hồ.

    Quan Tri phủ một mặt sai người dựng pháp đài, một mặt hỏi hòa thượng ăn chay hay ăn mặn?

    - Chay mặn gì cũng được!

    Quan Tri phủ sai làm một công quán tạm ở miếu Mã Vương ngoài cửa Đông, rồi mời hòa thượng đến công quán dùng cơm. Dùng cơm xong thì pháp đài cũng dựng xong, lúc ấy quan Tri phủ cùng hòa thượng mới đến Bạch Thủy Hồ. Hòa thượng mới lên pháp đài thắp hương đảo cáo thầm các vị tiên linh quá vãng:

    - Đệ tử vốn là người luyện khí ở Phi Long Sơn, nhơn vì ở Bạch Thủy Hồ có yêu tinh hại người, con không phải đến đây để hưng yêu tác quái, mà là bắt trừ yêu tinh để cứu giúp lê dân địa phương. Mong các vị Thần linh bảo hộ cho.

    Đảo cáo xong, họa ba đạo bùa dán lên giới đao, đốt đạo bùa linh ánh sáng lớn bằng cái bát. Hòa thượng trong miệng đọc:

    - Đốt đạo bùa này ném xuống hồ, bắt yêu tinh phải hiện ra.





  4. #624
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 132
    __________________________________________________ ______________________________________


    Hô xong ném đạo bùa xuống hồ, tức thì dưới hồ nước réo sôi ùng ục nghe như có tiếng bò rống, rồi nước rẽ làm hai, từ dưới hồ vọt lên hai luồng khí âm dương xông thẳng đến chỗ hòa thượng chụp xuống. Vị hòa thượng này không chậm trễ há miệng phun ra một luồng khí đen chọi lại với hai luồng khí âm dương nọ. Luồng khí đen này to bằng hột đào, còn luồng khí âm dương kia to chừng bằng chén uống trà. Luồng khí âm dương từ dưới hồ xông lên lần lần đè luồng khí đen thấp xuống.

    Nguyên, con yêu tinh dưới Bạch Thủy Hồ có 8 - 9.000 năm tu luyện; còn Tế Điên giả ấy chỉ có công phu khoảng 5.000 năm nên địch không lại. Mọi người đừng xem cũng không biết, chỉ thấy vị Hòa thượng mồ hôi tươm ra có hột rớt từng giọt trên pháp đài. Mặt trời đã ngã về Tây, bỗng nhiên mây tụ ở hướng Tây bắc, sấm chớp đì đùng, luồng khí âm dương đó liền thâu lại. Vị Hòa thượng trên pháp đài mệt nhọc đến nỗi thân ướt đẫm mồ hôi, nói với quan Tri phủ:

    - Thưa lão gia, hôm nay bần tăng không mang theo pháp bửu, để trở về lấy, ngày mai sẽ bắt yêu.

    Quan Tri phủ hỏi:

    - Thánh tăng trở về chùa Linh Ẩn xa 1.800 dặm mà đi về có kịp không?

    - Bần tăng biết cỡi mây mà!

    Nói xong câu đó, như một làn khói đen, Hòa thượng biến mất. Mọi người đều khen:

    - Đó mới thật là Thần Tiên.

    Quan Tri phủ trở về nha môn. Hôm sau quả nhiên Hòa thượng đó lại tới. Ông ta nguyên không phải là đối thủ của yêu tinh ở Bạch Thủy Hồ, bèn trở về núi, muốn thỉnh một lão đạo có đạo hạnh, nào ngờ vị ấy không chịu đi giúp, ông ta nổi giận, hôm nay đến thí mạng với con yêu tinh Bạch Thủy Hồ. Khi gặp, quan Tri phủ cho rằng ông ta đã lấy bửu bối về, bèn xếp đặt chuẩn bị ăn cơm ở công quán tạm ngoài miếu Mã Vương. Hôm nay chưa đến giờ bắt yêu mà người xem đông nghẹt, chen chân không lọt. Quan Tri phủ cùng Tế Điên giả cỡi ngựa đến miếu Mã Vương. Đang đi, bỗng Tế Điên thiệt, hét lên một tiếng, chạy đến nắm hàm ngựa của Tế Điên giả lại.

    Tế Điên thiệt nói:

    - Hay cho tên này, mi dám đến đây bắt yêu hử?

    Tế Điên giả nhìn lại, thì ra là một ông Hòa thượng kiếc điên điên khùng khùng. Ông ta đâu biết rằng La Hán gia đã bịt kín tam quang: Phật quang, Kim quang, và Linh quang rồi. Tế Điên giả nhìn thấy trước mặt mình là một kẻ phàm phu tục tử, lật đật hỏi:

    - Vị pháp huynh đệ Ở đâu? Xin mời!

    Tế Điên thiệt nói:

    - Ông dám xưng huynh đệ với ta ư?

    - Ta kính ông làm đàn anh, ông có chịu không?

    - Ta chỉ sợ Ông không chịu thôi! Ông đi đâu đó?

    - Ta đi bắt yêu.

    - Thôi ông đi đi.

    Nói rồi, Tế Điên thiệt thả hàm ngựa ra, Tế Điên giả cùng quan Tri phủ cỡi ngựa đến miếu Mã Vương. Vương Hùng, Lý Báo nhìn thấy Hòa thượng làm việc đầu voi đuôi chuột, những việc đã qua hình như là thiệt, cũng có lúc không đầu không đuôi. Vương Hùng, Lý Báo mới hỏi:

    - Bạch Thánh Tăng! Lá thơ chúng tôi cầm đây có nên đưa hay không?

    - Hai ông thấy làm sao được thì làm!





  5. #625
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 132
    __________________________________________________ ______________________________________


    Vương Hùng, Lý Báo nghĩ thầm: "Nếu mình không đưa thơ, lại sợ lão gia nói: Bất cứ là Tế Điên thiệt hay Tế Điên giả, ta bảo đưa thơ sao ngươi không đưa? Nếu mình đưa thơ, lại sợ lão gia nói: Đã thấy có một Tế Điên rồi, sao hai người còn đưa thơ làm chI, thật rắc rối quá!". Nghĩ tới nghĩ lui, bèn quyết định đưa thơ. Hai người mới cùng Tế Điên đi đến miếu Mã Vương. Vương Hùng, Lý Báo vào bên trong văn phòng, qua một hồi chen lấn rất cực nhọc. Vị coi bản án của phủ Thiệu Hưng họ Trương, gọi là Trương Văn Nguyên, trước đây từng giữ việc coi bản án ở huyện Tiêu Sơn nên có quen biết với Vương Hùng và Lý Báo. Gặp mặt hai người, Trương Văn Nguyên hỏi:

    - Hai vị Ban đầu từ đâu đến đây? Có mạnh khỏe không?

    Vương Hùng nói:

    - Chúng tôi vâng lệnh quan huyện đến đưa cho quan Thái thú một phong thơ tiến cử một vị Tế Công trưởng lão bắt yêu ở Bạch Thủy Hồ.

    Trương Văn Nguyên ngạc nhiên nói:

    - Chúng tôi có một vị Tế Công trưởng lão rồi, làm sao lại có một vị Tế Công nữa? Vị ấy ở đâu?

    - Ở ngoài cửa kia kìa!

    Trương Văn Nguyên cùng ra cửa xem, thấy Hòa thượng một bệt dưới đất, dựa vách ngủ khò. Vương Hùng lấy tay chỉ Hòa thượng nói:

    - Đây, Hòa thượng này đây!

    Trương Văn Nguyên nhìn lại, tằng hắng một tiếng, nói:

    - Theo tôi thấy thì hai vị không cần phải đưa thơ nữa! Vị Tế Công của chúng tôi ở đây mới thiệt là dáng vẻ La Hán; còn ông Hòa thượng này không khác ăn xin chút nào!

    - Chúng tôi vâng lệnh lão gia đưa thơ, chẳng lẽ không đưa? Anh làm ơn bẩm lại giùm.

    Trương Văn Nguyên không cách nào hơn, bèn vào trong bẩm lại. Quan tri phủ Cố Quốc Chương đang nói chuyện với Tế Điên giả, Trương Văn Nguyên đưa thơ vào. Quan Tri phủ xem thơ xong mỉm cười, nói:

    - Bạch Thánh Tăng! Ngài xem trên thế gian này thiệt có bọn vô tri hết chỗ nói, dám mạo xưng tên họ của lão nhân gia chớ!

    Tế Điên giả nghe nói, hỏi:

    - Việc đó như thế nào?

    - Hiện có bạn tôi là Tri huyện Tiêu Sơn lại tiến cử một vị Tế Điên Hòa thượng nữa. Thiệt đáng tức cười quá!

    Tế Điên giả nghe nói, trong bụng nghĩ thầm: "Có thể là Tế Điên thiệt đã đến rồi!". Quan Tri phủ nói:

    - Hãy mời vào xem thử!

    Lập tức Trương Văn Nguyên bước ra tìm, thì không thấy Hòa thượng ở đấy nữa. Đang đi kiếm các nơi, bỗng nghe tiếng người nấu bếp ở nhà trù la:

    Cái ông Hòa thượng kiếc này, tới đây ăn trộm đồ ăn hả? Cái này để dành cho Tế Công trưởng lão đó!

    Trương Văn Nguyên nghe nói, chạy vào nhà bếp xem, thấy ông Hòa thượng kiếc đang uống trộm rượu, tay bốc thức ăn nhai nhồm nhoài. Trương Văn Nguyên nói:

    Này Hòa thượng! Thái thú chúng tôi mời ông đó!

    Tế Điên nghe nói, đáp lại một tiếng rồi bước lên nhà trên.






  6. #626
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 133
    __________________________________________________ ______________________________________


    Chương 133

    Miếu Mã Vương, thiệt giả cùng gặp mặt;
    Báo tiên cừu, mời bạn thử gươm thiêng.

    Nghe quan phủ có lệnh mời, Tế Điên cùng Trương Văn Nguyên bước vào bên trong. Tế Điên giả hỏi:

    - Pháp huynh mới tới à? Tên là gì?

    - Ta là Tế Điên Tăng ở chùa Linh Ẩn đây. Ông tên là gì?

    - Ta cũng là Tế Điên. Ông cũng là Tế Điên sao ở chùa ta không thấy ông?

    - Cần gì thấy với không thấy! Lát nữa lên đài ai có tài bắt yêu được thì biết.

    - Cũng được! Bây giờ chúng ta ăn uống trước đã. Làm quan xa ngàn dặm cũng chỉ vì cơm áo thôi. Nào, dọn rượu lên đi!

    Quan Tri phủ bảo dọn rượu thịt lên. Tế Điên bốc một miếng lớn mời quan Tri phủ:

    - Mời lão gia miếng này.

    Quan Tri phủ dòm thấy bàn tay Tế Điên đất cát bám đầy giống như năm cục than, lật đật từ chối:

    - Xin mời Hòa thượng!

    Tế Điên cứ ăn nhồm nhoàm, uống rượu tì tì. Ăn uống xong quan phủ cùng hai Tế Điên thiệt, giả đi đến pháp đài. Người xem đông nghẹt. Tế Điên gia nói:

    - Pháp huynh lên đài đi!

    - Làm sao lên đây?

    - Cứ thi triển pháp mà lên!

    - Ta không biết, phải bắt thang mới lên được!

    Tế Điên giả nhún chân một cái đã ở trên pháp đài, còn Tế Điên thiệt cố ý bò từ nấc thang mới lên tới. Tế Điên giả nói:

    - Pháp huynh đảo cáo điều gì không?

    - Đảo cáo thế nào?

    - Tâm pháp huynh muốn gì thì đảo cáo điều đó.

    Tế Điên lẩm nhẩm:

    Ta nghèo,

    Nghèo không ai lo,

    Ta đói.


    - Pháp huynh cứ niệm chú bắt yêu, thi triển pháp thuật, đừng có giả bộ nữa!

    - Ta không biết.

    Nói xong cắm nhang vào lư hương rồi quay mình tuột xuống pháp đài. Vừa xuống tới đất gặp ngay Hồ Tú Chương và Tôn Đạo Toàn. Hai người hỏi:

    - Sư phụ sao không ở lại bắt yêu?

    - Hai ông đến sớm dữ a! Chúng ta không xen vào. Lát nữa đây sẽ có người tài giỏi gấp mười bọn ta đến bắt yêu, vui đáo để.

    Tế Điên lại hỏi Tôn Đạo Toàn:

    - Hòa thượng ta dạy ông đọc chú, ông còn nhớ hay không?

    - Bạch sư phó, chú gì nào?

    - Án ma ni bát mê hồng. Án sắc lịnh hích!

    - Cái đó thì con nhớ.

    - Nhớ được thì tốt! Ông cầm bảo kiếm đứng bên mép hồ niệm câu chú này thì hồ nước sẽ không dâng cao được. Nếu không đọc, nước hồ sẽ dâng cao nhận chìm dân chúng ở đây hết.

    Tôn Đạo Toàn gật đầu nghe lời, đến bên mép hồ niệm chú.

    Tế Điên nghe nói, đáp lại một tiếng rồi bước lên nhà trên.






  7. #627
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 133
    __________________________________________________ ______________________________________


    Ngay lúc đó, Tế Điên giả ở trên pháp đài thấy Tế Điên thiệt tuột xuống làm trò cười cho dân chúng xem cũng không thèm để ý đến nữa. Ông ta vẽ ba đạo bùa, đốt ném xuống hồ. Tức thì mặt hồ nước réo sôi ùng ục, tiếng vang như bò rống, sóng bủa ngất trời. Mặt nước bỗng rẽ hai, xông ra hai luồng khí âm dương bay thẳng đến pháp đài. Tế Điên giả lật đật há miệng phun ra luồng khói đen chặn luồng khí âm dương kia lại. Nhưng ông ta không phải là đối thủ của con yêu tinh dưới hồ nên luồng khí âm dương lần lần lấn tới, bắt buộc luồng khói đen phải lùi dần lùi dần.

    Trong lúc Tế Điên giả đang gặp nguy cấp ấy, bỗng nghe có tiếng niệm:

    - Vô lượng Phật!

    Theo tiếng niệm Phật, hai vị đạo sĩ bước lên pháp đài. Vị đạo sĩ đi đầu tóc rẽ thành hai búi, mặc đạo bào bằng vải xanh, khăn đoạn quấn cổ cũng màu xanh, lưng buột nhung vàng, vớ trắng hài xanh, mặt như dao sắc, mày to mắt lớn, tai đầy lông đen, bộ râu quai nón dưới cằm giống như kim đồng, nhỏ tợ giây sắt, bên sườn đeo bảo kiếm, lưng thắt cây Càn khôn điên đảo mê lộ kỳ. Lão đạo sĩ đi phía sau đầu đội mũ cửu lương đạo sĩ màu xanh, mình mặc đạo bào bằng đoạn lam, khăn quấn cổ cũng màu xanh, lưng thắt dây tơ, vớ trắng vân hài, mặt trắng trẻo, tuấn phẩm hơn người, sau lưng đeo một thanh Chu Thiên Liệt Hỏa kiếm. Vị lão đạo sĩ mặt mày trắng trẻo đó chính là Thần đồng tử Chữ Đạo Duyên. Trước đây có kết thù với Tế Điên, sau khi chạy trở về đến Tỵ Tu quán trên Thiết Ngưu Lãnh mắc bệnh khí thương hàn. Sư huynh ông ta là Tôn Đạo Toàn không trả thù giùm, nhưng đi mãi mà không thấy về. Khi Chữ Đạo Duyên hết bệnh, nghe tin chẳng những Tôn Đạo Toàn không trả thù giùm mà còn nhận Tế Điên Hòa thượng làm thầy nữa. Chữ Đạo Duyên nghe tin đó càng tức giận hơn, ông ta tự cắp kiếm Chu Thiên Liệt Hỏa đi về Tam Thanh quán ở Song Tòng Lãnh. Trong miếu này có một lão đạo sĩ tên là Uyên ương đạo Trương Đạo Lăng rất thân với ông tạ Chữ Đạo Duyên biết trong miếu của Trương Đạo Lăng có một bảo vật trấn quán tên là Càn khôn điên đảo mê lộ kỳ. Bất luận là linh tinh cỡ nào, hễ gặp cờ này phất tới bắt buộc phải hiện nguyên hình, dù cho Đái lộ Tiên ông đi nữa mà gặp phải cờ này quét tới cũng phải ngã ngang bất tỉnh, nếu là phàm phu tục tử gặp phải cờ này thì ba hồn bảy vía cũng tan mất. Hôm đó, Chữ Đạo Duyên đến Tam Thanh quán gặp Trương Đạo Lăng, mới đem việc Tế Điên làm nhục thuật lại một hồi, hiện tại Tôn Đạo Toàn nhận Tế Điên là thầy làm điếm nhục Tam Thanh giáo ra sao. Rồi nói:

    - Tôi đến đây để thỉnh cầu huynh trưởng có cây Càn khôn điên đảo mê lộ kỳ, anh có thể mang theo cùng tôi đến Lâm An kiếm Tế Điên báo thù được không?

    - Việc này tôi không dám hứa. Càn khôn điên đảo mê lộ kỳ là vật báu trấn quán của tiền bối để lại. Lần trước Xà tinh đến lấy trộm mà cũng không trộm được, lần sau lại có Bích hổ tinh đến lén lấy nhưng cũng không thành. Hồi còn sanh tiền sư phụ tôi có dặn, nếu vô cớ không nên dùng cẩu thả. Sư đệ nên thỉnh vị cao minh khác đi!

    - Chúng ta là bạn tri kỷ, bất luận như thế nào huynh trưởng cũng phải báo thù cho tôi, không được phải được mà!

    Trương Đạo Lăng thấy Chữ Đạo Duyên năn nỉ quá, không cách gì từ chối được, bèn nói:

    - Thôi được, để ta đi với hiền đệ.

    Nói rồi thỉnh Càn khôn điên đảo mê lộ kỳ cùng Chữ Đạo Duyên xuống núi. Ngày kia đến Lâm An, lên chùa Linh Ẩn tìm Tế Điên và được thầy giữ cửa cho biết:

    - Tế Điên có người mời đi Bạch Thủy Hồ bắt yêu rồi.






  8. #628
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 133
    __________________________________________________ ______________________________________


    Hai người lật đật quay về Bạch Thủy Hồ kiếm Tế Điên, cả Tôn Đạo Toàn nữa, gặp mặt cũng giết không tha. Hôm đó hai lão đạo sĩ vừa đến cổng Đông phủ Thiệu Hưng thì thấy người kéo đi coi đông nghẹt, chen chân không lọt và truyền miệng nhau:

    - Tế Công trưởng lão bắt yêu ở Bạch Thủy Hồ.

    Hai người đến gần pháp đài xem kỹ thì không phải là Tế Điên thiệt. Trương Đạo Lăng mới nói:

    - Hiền đệ coi đó, ta tưởng đâu Tế Điên thiệt bắt yêu tinh, trên pháp đài cũng là yêu tinh nốt. Yêu tinh bắt yêu tinh, cái đó mới kỳ lạ đời!

    - Này huynh trưởng, hôm nay chúng ta lên pháp đài giúp con yêu tinh này bắt con yêu tinh dưới hồ đi. Dịp này chúng ta phô trương tài năng chút đỉnh. Huynh trưởng hãy để bửu bối Mê hồ kỳ lại để dành bắt Tế Điên. Còn Chu Thiên Liệt Hỏa kiếm của tôi có thể thỉnh thiên hỏa, địa hỏa, nhơn hỏa, tam muội chơn hỏa. Đó là bửu bối của sư phụ tôi có thể bắt yêu được.

    Hai người thương lượng xong, đến gần pháp đài hô:

    - Tăng nhân trên đài đừng sợ, để sơn nhân giúp cho bắt yêu.

    Nói rồi nhảy vọt lên pháp đài. Tế Điên giả ở trong trình trạng yếu thế, hận không có ai đến giúp để duy trì cục diện, vội nói:

    - Xin nhị vị chân nhân đại phát lòng từ bi, bắt lấy yêu quái trừ hại cho dân lành.

    Chữ Đạo Duyên nói:

    - Huynh trưởng hãy coi đây!

    Nói xong lập tức họa ba đạo bùa dán vào Chu Thiên Liệt Hỏa kiếm, hét to:

    - Đạo bùa của ta ném xuống hồ, bắt yêu quái phải hiện nguyên hình trồi lên.

    Ông ta tự cho mình pháp thuật cao cường, thật ra không phải như vậy! Đốt bùa lên, ông ta lâm râm niệm chú, hô "sắc lịnh hích", ném đạo bùa ra. Nào ngờ bảo kiếm trong tay hình như có người giật lấy, tuột khỏi tay rơi ngay xuống hồ. Chữ Đạo Duyên nhảy dựng lên nói:

    - Không xong, bảo kiếm mất tiêu rồi!

    Trương Đạo Lăng nói:

    - Ai bảo hiền đệ xía vào chuyện bá láp làm chi cho mất tiêu bảo kiếm. Thôi chúng mình đi kiếm Tế Điên đi!

    Chữ Đạo Duyên không cách nào hơn bèn nhảy xuống pháp đài. Hai người khi tới hùng hổ bao nhiêu bây giờ trở về tiu nghỉu bấy nhiêu! Đang đi, bỗng thấy đối diện có hai người đi lại đều có dáng vẻ tráng sĩ. Một người đội mũ tía, tiễn tụ bào cùng màu, mình khoác áo choàng, gương mặt màu xanh lam, râu tóc như chu sa. Vị kia mình mặt áo thúy lam, tuấn phẩm hơn người. Đó chính là Lôi Minh và Trần Lượng. Họ từ Tiểu Nguyệt Đồn đi tìm Tế Điên, vừa đến đây gặp ngay hai lão đạo sĩ. Lôi Minh hỏi thăm:

    - Hai vị Đạo gia cho hỏi thăm. Có phải hai vị từ Bạch Thủy Hồ đến không?

    - Đúng thế!





  9. #629
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 133
    __________________________________________________ ______________________________________


    - Hai vị có thấy Tế Điên bắt yêu ở Bạch Thủy Hồ hay không?

    Chữ Đạo Duyên nghe nói, ngạc nhiên hỏi:

    - Hai người hỏi thăm Tế Điên, bộ có quen biết với Tế Điên hả?

    - Có quen chớ. Tế Điên là sư phụ của chúng tôi mà!

    Chữ Đạo Duyên nghe nói, "a" lên một tiếng:

    - Hai đứa bây là đồ đệ của Tế Điên, thiệt là hay quá! Ta đang kiếm Tế Điên mà không gặp, lại gặp hai đứa bây. Này Trương đạo huynh, anh đưa bảo kiếm cho tôi để tôi giết hai đứa này.

    - Cần gì phải động thủ! Hiền đệ hãy xem Càn khôn điên đảo mê lộ kỳ của ta lợi hại đến mức nào!

    Nói rồi lấy cờ cầm tay xổ ra, miệng lâm râm đọc chú. Lôi Minh, Trần Lượng hai người thấy trời đất quay cuồng, bèn buột miệng mắng lớn:

    - Hay cho lão đạo lộn sòng kia, hai đại thái gia đây cùng các ông trước kia không oán, gần đây không cừu; oan có đầu, trái có chủ, mà hai ông vô cớ ám hại chúng ta. Ta phải giết hai tên lộn sòng này mới được!

    Lôi Minh, Trần Lượng định rút dao động thủ, nào ngờ thân không tự chủ, đầu nhức mắt mờ, té ngã xuống đất không còn cục cựa được nữa. Trương Đạo Lăng cuốn cờ lại, cười hà hà, nói:

    - Hiền đệ đã nhìn thấy chưa?

    - Thấy rồi. Thiệt là bửu bối! Tìm không được Tế Điên, giết hai đứa đồ đệ của ông ta coi như báo thù được một nửa.

    Nói rồi cầm bảo kiếm đưa cho Chữ Đạo Duyên. Chữ Đạo Duyên cầm kiếm dự định giết Lôi Minh và Trần Lượng, thì đâu có tiếng hét:

    - Hay cho tên lộn sòng kia, vô cớ muốn giết đồ đệ của ta. Oan có đầu, trái có chủ, để Hòa thượng ta phân tài cao thấp với mi mới được.





  10. #630
    HOA Avatar của gaiden
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.095
    Thanks
    558
    Thanked 227 Times in 51 Posts
    Tế Điên Hòa Thượng.
    Chương 134
    __________________________________________________ ______________________________________


    Chương 134

    Bạch Thủy Hồ mất tiêu Liệt Hỏa kiếm
    Giữa rừng tòng đấu thử Mê lộ kỳ.

    Chữ Đạo Duyên định giết Lôi Minh và Trần Lượng thì Tế Điên đến kịp. Chữ Đạo Duyên nói:

    - Đạo huynh, Tế Điên đã đến kìa!

    - Được để nó cho ta.

    Nói rồi thò tay rút Càn khôn điên đảo mê hồn lộ kỳ ra, nói:

    - Tế Điên, ngươi có biết sơn nhân là ai không?

    Tế Điên nói:

    - Này Chữ Đạo Duyên! Ngươi hãy đợi ta một lát. Oan có đầu, trái có chủ, ta có thù với ngươi, còn đồ đệ ta đâu có dính vào chuyện này! Để đồ đệ ta đi khỏi nơi đây rồi có chuyện gì ta hãy nói sau.

    - Cũng được!

    Tế Điên bước tới cứu Lôi Minh và Trần Lượng, cho mỗi người uống một viên thuốc tỉnh lại như thường. Lôi Minh, Trần Lượng hỏi:

    - Bạch sư phụ! Lão nhân gia định đi đâu?

    - Hai con đừng lo, cứ đến Bạch Thủy Hồ chờ ta, lát nữa ta đến đó.

    Hai người đi rồi, Tế Điên mới nói:

    - Hai lão đạo sĩ này, các ngươi định làm gì ta?

    - Này Hòa thượng, ngươi vô cớ hiếp đáp người Tam Thanh giáo, hôm nay sơn nhân đặc biệt đến tìm ngươi đây. Ngươi có biết bảo bối này của sơn nhân không?

    - Ta biết thì sao nào?

    - Ngươi nếu biết ta lợi hại, thì hãy quỳ xuống trước mặt ta kêu "Tổ sư gia" ba tiếng, ta sẽ tha chết cho, còn nếu không, ta sẽ cầm Càn khôn điên đảo mê lộ kỳ phất lên một cái kết thúc tính mạng ngươi cho rồi!

    Tế Điên cười hà hà, nói:

    - Ta kêu ngươi ba tiếng "tôn tử" thì có!

    Trương Đạo Lăng nghe nói tức giận cành hông, rút Mê lộ kỳ ra, miệng niệm chú lâm râm, mắt thấy Tế Điên lăn qua ngã lại. Lão đạo sĩ hô "Sắc lịnh", Tế Điên té nhào trên mặt đất. Trương Đạo Lăng nhìn thấy, nói:

    - Hiền đệ thấy chưa? Ta trị được Tế Điên rồi đó! Bây giờ ta giết hay hiền đệ giết nè?

    - Để tôi giết hắn cho.

    Nói rồi chạy lại, nghiến răng, nhắm ngay cổ Tế Điên chém một nhát kiếm, chỉ nghe bật một tiếng "cảng", cổ Hòa thượng lửa văng tung tóe. Chữ Đạo Duyên nói:

    - Cổ Hòa thượng này cứng dữ ha!

    Trương Đạo Lăng nói:

    - Coi chừng không phải Hòa thượng đa!

    Coi kỹ lại là nữa thớt trên của cối đá, còn Hòa thượng đâu không thấy. Trương Đạo Lăng nói:

    - Không xong rồi! Đây là phép Ngũ hành nã di đại ban vận. Tài năng của Hòa thượng này không phải tầm thường. Bảo bối của ta còn không bắt được, thì đạo hạnh của ổng đâu vừa! Chúng mình không phải là đối thủ của ông ta đâu. Phải thỉnh người khác đến bắt ông ta mới được!

    Chữ Đạo Duyên hỏi:

    - Thỉnh ai bây giờ?

    - Thỉnh thầy của hiền đệ là Tử chân nhân Lý Hàm Linh ấy!

    - Không được đâu. Sư phụ tôi không dính vào chuyện này đâu.

    - Nếu sư phụ hiền đệ giúp đỡ càng tốt. Nếu không, phải đi núi Bát Quái thỉnh Khảm ly chân nhân Lỗ Tu Chơn. Ông ta có một vật báu trấn quán tên là Càn khôn tý ngọ hỗn ngươn đại. Bất luận là yêu tinh gì, bị thâu vào túi ấy trong một giờ ba khắc sẽ hóa thành máu mủ hết; kim tiên ở đảo động nào lọt vào núi ấy cũng đều tiêu tan đạo hạnh, cả đến La Hán ở Tây phương lọt vào cũng tiêu mất kim quang nữa là!





Thông tin chủ đề

Users Browsing this Thread

Hiện có 2 người đọc bài này. (0 thành viên và 2 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •