Tế Điên Hòa Thượng.Chương 6__________________________________________________ ______________________________________
Tế Điên nói:
- Trước hết ta hãy cứu trị cho lão đạo đã. Các ngươi đi lấy cho ta nửa chén nước nóng, nửa chén nước mát, ta cho ông ấy uống chút thuốc hòa với chút nước âm dương sẽ tỉnh ngay chớ gì.
Gia nhân đem nước đến, Hòa thượng lấy thuốc hòa vào đổ vô miệng đạo sĩ. Giây lát đạo sĩ mửa ra một thôi một hồi, rồi từ từ mở mắt, thì ra trước mặt là Hòa thượng đến cùng với Châu, Tô hai vị viên ngoại. Lão đạo sĩ lật đật đứng dậy nói:
- Thiệt xấu hổ quá, xấu hổ quá!
Hòa thượng nói:
- Này viên ngoại, ông lấy cho lão đạo 50 lượng bạc để ông ấy về chuộc lại năm bộ đèn nhé.
Viên ngoại bảo gia nhân đem bạc đưa cho lão đạo. Lão đạo nhận bạc rồi tạ ơn hỏi viên ngoại:
- Xin hỏi chùa của vị Hòa thượng này ở đâu?
Châu viên ngoại đáp:
- Đó chính là Phật sống Tế Công ở chùa Linh Ẩn bên Tây Hồ đấy.
Lão đạo sĩ nghe nói lật đật sụp xuống đất dập đầu tạ lỗi:
- Thật tôi không biết Thánh tăng, hôm qua có nhiều điều xúc phạm.
Tế Điên nói:
- Đạo gia chớ lạy lục làm chi, từ nay có còn muốn bắt yêu giùm người nữa thôi?!
Lão đạo sĩ nói:
- Lần này suýt tiêu mạng tôi sợ quá rồi. Từ nay về sau không dám đi bắt yêu nữa.
Nói rồi đạo sĩ cáo từ về miếu. Về đến Tam Thanh quán, bảo đạo đồng đem bạc chuộc đồ về. Gỡ bảng đề "Bắt yêu trấn trạch" _ treo phía trước _ bỏ đi và dặn đạo đồng:
- Bất luận ai mời ta đi bắt yêu, mi cũng bảo ta vào núi hái thuốc rồi nhé.
Sau khi đạo sĩ đi rồi, Hòa thượng mới nói:
- Này viên ngoại, ta lui quỷ trị bệnh cho công tử rồi sau mới bắt yêu nhé!
Viên ngoại nói:
- Vâng, xin Thánh tăng đại phát từ bi xuống phước cho.
Nói rồi dẫn Tế Điên vào phòng Chí Khôi.
Trong phòng bàn ghế vẫn như trước. Công tử Châu Khôi đang nằm đầu day hướng Đông, chân day hướng Tây, mặt mày vàng võ không có chút máu. Viên ngoại thấy thế rất làm đau đớn, liên tiếp kêu mấy tiếng "Chí Khôi ơi, Chí Khôi hỡi !", nhưng công tử vẫn không một tiếng trả lời, nhướng mắt nhìn viên ngoại rồi lại nhắm mắt như cũ.
Tô viên ngoại nói:
- Thằng bé này ngày thường vốn là nhân vật phong lưu, mấy hôm nay không gặp mà biến đổi quá chừng. Mặt mũi nhợt nhạt quá nên tiều tụy.
Tế Điên nói:
- Không hề chi, ta cho cậu ấy uống tí thuốc là hết ngay.
Nguyên nhân Chí Khôi mắc bệnh hư nhược, ban ngày hôn hôn mê mê, tối lại suốt đêm không ngủ, tinh thần hoảng hốt nhưng trong tâm vẫn còn nhận định rõ ràng. Thấy lão viên ngoại, Tô viên ngoại và Hòa thượng đến kế bên mà mắt mở không ra. Thấy Hòa thượng đưa tay vào trong áo móc ra một viên thuốc. Châu viên ngoại hỏi:
- Bạch Thánh tăng, đó là viên thuốc chi vậy?
Tế Điên đáp:
- Cái này kêu là Yếu mạng đơn. Con ông mạng sắp đứt rồi, nhờ viên thuốc của ta níu mạng lại.
Nói rồi bỏ thuốc vào miệng nhai ngỏm ngoẻm, đoạn lấy tay vạch miệng Chí Khôi nhổ toẹt vào. Châu Chí Khôi gớm quá, muốn nhổ mà nhổ chẳng ra, đành phải nuốt tuột xuống. Thuốc xuống tới bụng sôi lụp bụp tới đó. Thuốc dẫn máu chạy, máu dẫn khí đi, ngũ tạng lục phủ rất là dể chịu, trên mình nhẹ nhõm như cất đi gánh nặng ngàn cân.