Tế Điên Hòa Thượng.Chương 23__________________________________________________ ______________________________________
Tế Điên nói: Ta cũng đọc đây:
Viễn khán nhứt tòa lư, cận khán nhứt vĩ ngư.
(Nghĩa: Nhìn xa một nhà lá, thấy gần một chú cá. Trương Phi đến nhà lá, Kính Đức ngồi câu cá).
Thừa tướng nói:
- Này Hòa thượng, ông thua một vạn lượng bạc rồi đấy nhé! Trương Phi cố lư nghĩa là ba lần chầu nhà tranh, chuyện đó coi như được đi. Chớ còn Kính Đức điếu ngư thì cá làm sao lại có chân được?
Tế Điên nói: Vậy chớ giáp ngư (cá ngựa) không phải có bốn chân là gì?
Thừa tướng tịt luôn, lại thua thêm một vạn lượng bạc. Thừa tướng thầm nghĩ: "Thiệt mình không có cách gì thắng được ông ta được". Bèn bước ra ngoài kêu Tần An bảo:
- Ngươi lấy một hộp bánh tổ đứng bên ngoài chờ ta kêu Hòa thượng đoán. Nếu ông đoán trong hộp không có vật chi thì ngươi để cái bánh tổ vào. Còn như ông ấy đoán trong hộp có vật thì ngươi đem cái hộp không vào.
Tần An gật đầu. Thừa tướng trở vào bên trong, nói:
- Này Hòa thượng, ta lâu nay nghe nói ông là người đoán được mọi việc, khéo biết các việc quá khứ vị lai. Ta đã bảo gia nhân đem cái hộp ra cho ông đoán xem trong hộp có đồ vật gì không. Nếu ông đoán đúng thì theo lệ cũ ta thua ông một vạn lượng bạc nữa, còn như ông đoán sai thì ta cho dỡ lầu Đại Bi của ông đa.
Tế Điên nói:
- Vậy thì chuyến này đại nhân thua gấp rồi.
Thừa tướng nói:
- Ta trái lại không chắc thua gấp đâu mà muốn thử tài ông đó.
Tế Điên nốc một ly rượu, định thần rồi lại nói:
- Chủ ý của đại nhân cao quá, món đồ đem đối cũng thật rắc rối, bây giờ trong hộp không có chi.
Câu thứ ba, Tế Điên cố ý nói dài tiếng ra.
Tần An nghe nói trong hộp không có món chi liền lấy cái bánh để vào. Đi vào được vài bước lại nghe Tế Điên nói:
- Bên trong chỉ để cái bánh.
Tần An nghe nói rất đỗi ngạc nhiên, rốt cuộc lại bị Hòa thượng đoán trúng.