KINH ĐẠI BÁT NHÃ BA LA MẬT ĐAQuyển 574__________________________________________________ ______________________________________
Phật bảo đồng tử Mạn-thù-thất-lợi:
- Ông đã gần gũi cúng dường bao nhiêu Phật?
Mạn-thù-thất-lợi thưa:
- Bạch Thế Tôn! Số lượng đức Phật mà con đã gần gũi cúng dường bằng tâm và tâm sở pháp của người huyễn. Vì tất cả pháp đều như huyễn.
- Mạn-thù-thất-lợi! Đối với pháp của Phật, lẽ nào ông không mong cầu ư?
- Bạch Thế Tôn! Nay con chẳng thấy có pháp nào là không phải pháp của Phật thì cầu ở chỗ nào?
- Mạn-thù-thất-lợi! Đối với pháp của Phật, ông đã thành tựu rồi chăng?
- Bạch Thế Tôn! Nay con hoàn toàn chẳng thấy pháp nào để gọi là pháp của Phật thì thành tựu cái gì?
- Mạn-thù-thất-lợi! Ông chứng được tánh không chấp trước rồi ư?
- Bạch Thế Tôn! Con tức là tánh vô trước, lẽ nào tánh vô trước lại chứng đắc vô trước?
- Mạn-thù-thất-lợi! Ông sẽ không ngồi tòa Bồ-đề?
- Bạch Thế Tôn! Đối với tòa Bồ-đề, chư Phật còn không ngồi huống chi con mà ngồi được. Vì sao? Vì tất cả pháp đều lấy thật tế làm định lượng. Ở trong thật tế, chỗ ngồi và người ngồi đều bất khả đắc.
- Mạn-thù-thất-lợi! Nói thật tế ấy là khái niệm nào?
- Bạch Thế Tôn! Thật tế phải biết đó là khái niệm của thân hư giả.
- Mạn-thù-thất-lợi! Vì sao thân hư giả được gọi là thật tế?
- Bạch Thế Tôn! Vì thật tế không đi không đến, chẳng phải chơn, chẳng phải ngụy, tướng thân đều bất khả đắc. Thân hư giả cũng vậy, thế nên thân hư giả tức là thật tế.