“Tâm giác ngộ đã vượt lên mọi nhị nguyên.
Làm sao mà Thiện hay Ác còn đụng đến nó được nữa.
Tâm tỉnh giác xa lìa moị dục ái của ba độc(tham, sân, si)
Làm sao cái khổ còn đụng đến nó được nữa !”
Phật Cồ-đàm cho phép mọi tu sĩ được thọ thực. Sau đó, ngài nhờ Pelbay thả vợ ra và đưa đến bàn ăn. Pelbay làm theo lời Phật rồi quì xuống đấm ngực: "Bạch Thế tôn, xin Ngài cùng đoàn đừng ăn xin đợi chúng con nấu món khác. Con biết Ngài là một đấng tiên tri và đã nhìn suốt con người của con. Lòng từ bi của Ngài là vô hạn, nhưng con sẽ không bao giờ được yên nếu Ngài hay bất cứ ai trong đoàn bị ngộ độc”.
Đức Thế Tôn lại trả lời bằng một bài kệ:
“Tâm giác ngộ là xa lìa
Mọi điều Phải hay Trái.
Làm sao mà nó còn quan tâm đến Đúng hay Sai.
Tâm tỉnh giác vượt lên mọi tác hại của ba độc
Làm sao chất độc thường tình còn đụng đến nó !”
Thế rồi đức Phật cùng đoàn bắt đầu thọ thực, Pelbay sợ hãi kêu gào. Sau khi cám ơn lòng hiếu khách của gia chủ, Phật rời nhà và cũng là người bước lên tấm thảm trước và tấm thảm lại biến thành hồ sen. Còn Khenpo tuyệt vọng ngồi suốt buổi phía sau, ông ta đã nhìn thấy tất cả, trốn ra cửa nhà bằng cửa sau và không bao giờ xuất hiện nữa.