Kính cám ơn sự góp bài nhiệt tình của các bạn !
Ở đây chúng ta có 2 vấn đề :
I .
Chúng ta thấy CT cho rằng chỉ cần nhìn và thấy, không so sánh hay lưu giữ, có so sánh lưu giữ thì mới trở thành Thức.Nguyên văn bởi ct-02
Rồi cũng chính CT tìm ra lời giải của vị Đại Đức nào đó (vì không thấy ghi tên) rất hay :
Người kiến tánh vẫn phân biệt được thiện ác xấu đẹp, nhưng họ là người vô sự, cái nghĩa của vô sự là chẳng dính mắc, đi trong sắc thanh hương vị xúc pháp mà chẳng bị sắc thanh hương vị xúc pháp cuộc hạng.
Như vậy là CT đã tự phá mê cho mình rồi đấy nhé ! (?)
-----------
II . Vấn đề thứ 2 là Lý Nhân Duyên (hay Thập Nhị Nhân Duyên), chúng ta thấy có được gợi ý 2 cách giải quyết :
1. Xem 12 nhân duyên như 12 khoen xích không đầu không đuôi (một vòng tròn khép kín không lối thoát) nhưng nếu chặt đi một mắt xích thì tất cả sẽ vô hiệu (ta sẽ thoát ?)
2.
Cách thứ 2 là "đảo ngược công thức" : Cái này diệt thì cái kia diệt, diệt đến cái thứ 12 thì hết chuyện.Nguyên văn bởi Thế Hùng
Ấy da ! Vấn đề này thì hơi đau đầu đấy ! nguoiaolam xin thành thật nghĩ không ra làm thế nào để diệt cái này cái kia, hay là đảo ngược cái công thức gì đó ?
Thôi thì nói hàm hồ rằng : "Ôi ! đau cái đầu quá" rồi ôm đầu bỏ chạy. Hề hề ....! Vậy là nguoiaolam đã thoát được rồi ! Ra quán ngồi "uống cà phê" được rồi (cũng là thoát vậy !).
Nói đùa cho vui, chứ thiễn ý nguoiaolam cho rằng 12 nhân duyên vốn là bài toán không có đáp án (nếu ta cứ luẫn quẫn với nó), do vì không có lối thoát cho nên nghi tình ngày càng "đóng khối" (đây là Định đó !) cộng thêm chữ Duyên (Công Đức tu hành) nữa thì cái "U nhọt" này vở ra, chứng Vô Ngã ! (Không biết có phải như vậy không nữa ?).
Tóm lại, theo nguoiaolam thì Hành giả phải thấy được cái Vô Ngã tướng (tức là không thật sự có) của bất kỳ một Nhân Duyên nào (Sanh hay Lão, hay Tử hay Hành hay Thức, .....) và từ đó mọi chuyện trở nên .....hết chuyện.