DIỄN ĐÀN PHẬT PHÁP THỰC HÀNH - Powered by vBulletin




Cùng nhau tu học Phật pháp - Hành trình Chân lý !            Hướng chúng sinh đi, hướng chúng sinh đi, để làm Phật sự không đối đãi.


Tánh Chúng sinh cùng Phật Quốc chỉ một,
Tướng Bồ Đề hóa Liên hoa muôn vạn.

Trang 4/6 ĐầuĐầu ... 23456 CuốiCuối
Hiện kết quả từ 31 tới 40 của 58

Chủ đề: Kinh Pháp Bảo Đàn

  1. #31
    Avatar của minh thức
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    319
    Thanks
    278
    Thanked 188 Times in 77 Posts


    Đạt nghe kệ xong bèn tạ lỗi rằng: “Từ nay trở đi sẽ khiêm tốn cung kính tất cả. Đệ tử tụng Kinh Pháp Hoa mà chưa hiểu nghĩa kinh, tâm thường có nghi, Hòa Thượng trí huệ mênh mông, xin nói sơ lược nghĩa lý của kinh”.

    Sư nói: “Pháp Đạt, pháp vốn thông đạt, chỉ tại tâm ngươi chẳng đạt. Kinh vốn chẳng nghi, tâm ngươi tự nghi. Ngươi niệm Kinh này lấy gì làm tông chỉ?”.

    Đạt nói: “Đệ tử căn tánh ngu độn, xưa nay chỉ biết y văn niệm tụng, chẳng biết tông chỉ”.

    Sư nói: “Ta chẳng biết chữ, người lấy kinh tụng thử một bộ, ta sẽ giảng thuyết cho”

    Pháp Đạt liền lên tiếng tụng kinh, đến phẩm Thí Dụ, Sư nói: “Hãy ngừng, Kinh này vốn lấy nhân duyên xuất thế làm tông chỉ, dù nói nhiều thí dụ cũng chẳng ngoài việc này. Thế nào là nhân duyên? Kinh nói: “Chư Phật Thế Tôn vì một đại sự nhân duyên mà xuất hiện trên đời”. Một đại sự tức là TRI KIẾN PHẬT vây. Người đời ngoài mê chấp tướng, trong mê chấp không, nếu được ở nơi tướng mà lìa tướng, nơi không mà lìa không, tức là trong ngoài chẳng mê. Nếu ngộ pháp này, ngay trong một niệm tâm liền sáng tỏ, ấy là khai ngộ TRI KIẾN PHẬT vậy. Phật tức là GIÁC, chia làm bốn cửa: Khai GIÁC TRI KIẾN, Thị GIÁC TRI KIẾN, Ngộ GIÁC TRI KIẾN, Nhập GIÁC TRI KIẾN. Nếu nghe khai thị liền được ngộ nhập tức GIÁC TRI KIẾN, do đó bổn lai chơn tánh liền được hiển hiện.

    Người nên cẩn thận, chớ hiểu lầm ý Kinh, nghe nói: “Khai thị ngộ nhập” bèn cho là tri kiến của Phật (tha Phật) chẳng có phần mình; nếu hiểu như thế là phỉ báng Kinh Phật vậy. Đã nói Phật thì TRI KIẾN PHẬT đã sẵn đầy đủ, đâu cần phải khai thị nữa! Người phải tin rằng nói tri kiến Phật là ở nơi tự tâm của ngươi chẳng phải Phật bên ngoài. Bởi vì tất cả chúng sanh tự che khuất ánh sáng của tự tánh, tham ái cảnh trần, phan duyên bên ngoài nhiễu loạn bên trong, cam chịu trần lao hành hạ, làm nhọc Đức Thế Tôn từ chánh định ra, khổ tâm khuyên dạy bằng đủ mọi cách, khiến ngừng nghỉ các duyên, chớ nên hướng ngoại tim cầu, tức chẳng khác với Phật , nên nói là khai tri kiến Phật. Ta cũng nên khuyên tất cả mọi người thường nên khai tri kiến Phật nơi tự tâm. Người đời tâm tà, ngu mê tạo tội, miệng lành tâm ác, tham sân ganh tỵ, gièm xiểm, nịnh bợ, ngã mạn, hiếp người, hại vật, tự khai tri kiến chúng sanh. Nếu được trong tâm ngay thẳng, thường sanh trí huệ chiếu soi tự tâm, dứt ác làm lành, tức là tự khai tri kiến Phật vậy, ngươi nên niệm niệm khai tri kiến Phật chớ khai tri kiến chúng sanh. Khai tri kiến Phật tức là xuất thế, khai tri kiến chúng sanh tức là thế gian. Nếu người chỉ luôn luôn lấy công phu tụng niệm làm thời khóa, chẳng khác nào con mao ngưu tiếc đuôi! (Con mao ngưu có đuôi rất đẹp, gặp thợ săn chỉ giấu đuôi mà không giấu đầu).

    Đạt nói: “Nếu như vậy tức là chỉ cần hiểu nghĩa, chẳng cần tụng kinh sao?”.

    Sư nói: “Kinh có lỗi gì, đâu làm chướng niệm của ngươi! Chỉ vì mê ngộ tại người, tổn ích do mình mà thôi. Miệng niệm tâm hành tức là chuyển được kinh, miệng niệm tâm chẳng hành tức bị kinh chuyển. Hãy nghe kệ đây:


    SANH TỬ SỰ ĐẠI, VÔ THƯỜNG TẤN TỐC

  2. #32
    Avatar của minh thức
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    319
    Thanks
    278
    Thanked 188 Times in 77 Posts


    Tâm mê Pháp Hoa chuyển,

    Tâm ngộ chuyển Pháp Hoa.

    Tụng kinh cửu bất minh,

    Dữ nghĩa tác thù da.

    Vô niệm niệm tức chánh,

    Hữu niệm niệm thành tà.

    Hữu vô câu bất kế,

    Trường ngự bạch ngưu xa.


    Dịch nghĩa:

    Tâm mê Pháp Hoa chuyển,

    Tâm ngộ chuyển Pháp Hoa.

    Tụng lâu chẳng hiểu thấu,

    Với nghĩa vẫn lạ xa.

    Vô niệm (không chấp thật) niệm tức chánh,

    Hữu niệm (có chấp thật) niệm thành tà.

    Hữu vô đều chẳng chấp,

    Cưỡi mãi "xe trâu trắng".

    Đạt nghe xong thoạt chảy nước mắt, ngay nơi đó khai ngộ, nói với Sư: “Pháp Đạt xưa nay thật chưa từng chuyển Pháp Hoa, lại bị Pháp Hoa chuyển”. Lại hỏi: “Kinh nói: “Chư Đại Thanh Văn cho đến Bồ Tát, tất cả tận tâm suy lường đều chẳng thể đo lường được trí Phật”. Nay khiến phàm phu chỉ ngộ được tự tâm thì gọi là tri kiến Phật, tự mình đã chẳng phải là bậc thượng căn, nên chẳng khỏi nghi ngờ. Kinh lại nói: “Ba loại xe: Xe nai, xe dê và xe trâu” có gì khác biệt? Xin Hòa Thượng chỉ dạy thêm”.

    Sư nói: “Ý Kinh rõ ràng minh bạch, ngươi tự mê trái. Người Tam thừa chẳng thể suy lường được trí Phật, lỗi tại suy lường vậy. Dẫu cho ngươi tận sức suy lường, chỉ càng thêm xa xôi mà thôi. Phật thuyết pháp vốn vì phàm phu mà thuyết, chẳng vì Phật thuyết; lý này nếu chẳng chịu tin thì cũng như năm ngàn người từ trên hội Pháp Hoa lui ra, mà chẳng biết đã ngồi sẵn trên xe trâu (Phật tánh vốn sẵn có), mà lại tìm kiếm ba xe (Tam thừa) bên ngoài. Huống trong Kinh rõ ràng chỉ ra cho người: Chỉ duy nhất một Phật thừa, chẳng còn thừa nào khác, nói có hai ba thừa, cho đến vô số phương tiện, mọi thứ nhân duyên, lời nói thí dụ, pháp ấy đều vì nhất Phật thừa mà tạm lập. Ngươi sao chẳng tỉnh ngộ, nói ba xe là giả thiết, vì đời xưa mà nói, nhất thừa là thật, vì đời nay mà nói; chỉ bảo ngươi bỏ giả trở về thật, trở về thật rồi thật cũng chẳng chấp. Phải biết tất cả châu báu tài vật đều thuộc về ngươi, do ngươi thọ dụng, chẳng phải là của cha, cũng chẳng phải là của con, cũng chẳng khởi dụng tưởng, ấy gọi là trì Kinh Pháp Hoa, trì Kinh như thế từ kiếp này sang kiếp khác tay chẳng rời Kinh, từ sáng đến tối, chẳng dứt tụng niệm vậy”.


    SANH TỬ SỰ ĐẠI, VÔ THƯỜNG TẤN TỐC

  3. #33
    Avatar của minh thức
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    319
    Thanks
    278
    Thanked 188 Times in 77 Posts


    Pháp Đạt được Sư khai thị, mừng rỡ vô cùng, làm kệ tán thán rằng:

    Kinh tụng tam thiên bộ,

    Tào Khê nhất cú vong.

    Vị minh xuất thế chỉ,

    Ninh hiết lụy sanh cuồng.

    Dương lộc ngưu quyền thiết,

    Sơ trung hậu thiện dương.

    Thùy tri hỏa trạch nội,

    Nguyên thị pháp trung vương.


    Dịch nghĩa:

    Tụng Kinh ba ngàn bộ,

    Bị Tổ một lời tiêu.

    Chưa thấu đạo xuất thế,

    Sao dứt lụy kiếp mê.

    Dê, nai, trâu ([3]) giả thiết,

    Ba đoạn thiện quét sạch ([4]),

    Ai ngờ trong nhà lửa,

    Vốn là tự tánh Phật.


    Sư nói: “Ngươi sau này mới được gọi là ông Tăng tụng Kinh vậy”.

    Pháp Đạt từ đó lãnh hội huyền chỉ, cũng chẳng dứt tụng Kinh.


    SANH TỬ SỰ ĐẠI, VÔ THƯỜNG TẤN TỐC

  4. #34
    Avatar của minh thức
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    319
    Thanks
    278
    Thanked 188 Times in 77 Posts


    Tăng Trí Thông, người ở An Phong tỉnh Thọ Châu, xem kinh Lăng Già hơn ngàn lần mà chẳng hiểu thế nào là tam thân tứ trí, đến lễ Sư xin giải thuyết cho, Sư nói:

    - Tam thân ấy là: Thanh Tịnh Pháp Thân tức tánh của ngươi; Viên Mãn Báo Thân là trí của ngươi; Thiên Bá Ức Hóa Thân là hạnh của ngươi vậy. Nếu lìa bản tánh mà nói tam thân, ấy gọi là có thân mà vô trí, nếu ngộ được tam thân vốn chẳng lìa tự tánh tức gọi là tứ trí Bồ Đề.

    Hãy nghe kệ đây:

    Tự tánh cụ tam thân,

    Phát minh thành tứ trí.

    Bất ly kiến văn duyên,

    Siêu nhiên đăng Phật địa.

    Ngô kim vị nhữ thuyết,

    Đế tín vĩnh vô mê.

    Mạc học trì cầu giả,

    Chung nhựt thuyết Bồ Đề.


    Dịch nghĩa:

    Tự tánh đủ tam thân,

    Khai ngộ thành tứ trí.

    Chẳng lìa sự thấy nghe,

    Đốn siêu địa vị Phật.

    Ta nay vì ngươi thuyết,

    Tin chắc trọn chẳng mê.

    Chớ học kẻ tìm cầu,

    Suốt ngày nói Bồ Đề.



    SANH TỬ SỰ ĐẠI, VÔ THƯỜNG TẤN TỐC

  5. #35
    Avatar của minh thức
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    319
    Thanks
    278
    Thanked 188 Times in 77 Posts


    Thông lại hỏi: “Cái nghĩa của tứ trí có thể nghe được chăng?”

    Sư nói: “Đã hiểu tam thân, tức rõ tứ trí, sao còn hỏi nữa! Nếu lìa tam thân mà nói tứ trí, ấy gọi là có trí mà chẳng có thân, dẫu cho có trí cũng trở thành vô trí”. Lại nói kệ rằng:

    Đại viên cảnh trí tánh thanh tịnh,

    Bình đẳng tánh trí tâm vô bệnh.

    Diệu quan sát trí kiến phi công,

    Thành sở tác trí đồng viên cảnh.

    Ngũ bát lục thất quả nhân chuyển,

    Đản dụng danh ngôn vô thật tánh.

    Nhược kim chuyển xứ bất lưu tình,

    Phiền hưng vĩnh xứ Na Già định.


    Dịch nghĩa:

    Đại viên cảnh trí tánh thanh tịnh,

    Bình đẳng tánh trí tâm chẳng bệnh.

    Diệu quan sát trí chẳng tác ý,

    Thành sở tác trí đồng viên cảnh.

    Năm, Tám, Sáu, Bảy quả nhân chuyển,

    Chỉ dùng tên gọi chẳng thật tánh.

    Nếu ngay nơi chuyển chẳng dính mắc,

    Ở chỗ náo động cũng đại định.


    Như thế là chuyển Thức thành Trí. Trong giáo môn chuyển Tiền ngũ thức thành Thành Sở Tác Trí; chuyển thức thứ sáu thành Diệu Quan Sát Trí, chuyển thức thứ bảy thành Bình Đẳng Tánh Trí, chuyển thức thứ tám thành Đại Viên Cảnh Trí. Dù thức thứ sáu, bảy là trong nhân chuyển, năm thức trước và thức thứ tám là trên quả chuyển, nhưng chỉ chuyển cái tên gọi mà chẳng chuyển cái thể vậy.


    SANH TỬ SỰ ĐẠI, VÔ THƯỜNG TẤN TỐC

  6. #36
    Avatar của minh thức
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    319
    Thanks
    278
    Thanked 188 Times in 77 Posts


    Trí Thông đốn ngộ tánh trí, bèn trình kệ rằng:

    Tam thân nguyên ngã thể,

    Tứ trí bổn tâm minh.

    Thân trí dung vô ngại,

    Ưng vật nhậm tùy hình.

    Khởi tu giai vọng động,

    Thủ trụ phi chơn tinh.

    Diệu chỉ nhân Sư hiểu,

    Chung vong nhiễm ô danh.


    Dịch nghĩa:

    Thể ta sẵn tam thân,

    Bản tâm đủ tứ trí.

    Thân trí dung lẫn nhau,

    Tiếp vật tùy cơ ứng.

    Mống tâm tu là vọng,

    Giữ yên cũng chẳng chơn.

    Nhờ Sư thấu diệu chỉ,

    Chẳng còn kẹt danh tướng.



    SANH TỬ SỰ ĐẠI, VÔ THƯỜNG TẤN TỐC

  7. #37
    Avatar của minh thức
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    319
    Thanks
    278
    Thanked 188 Times in 77 Posts


    Tăng Trí Thường người ở Quí Khê, tỉnh Tín Châu, xuất gia lúc còn nhỏ tuổi, quyết chí cầu kiến tánh. Một hôm đến tham lễ, Sư hỏi: “Ngươi từ đâu đến, muốn cầu việc gì?”.

    Đáp: “Đệ tử gần đây đến núi Bạch Phong ở Hồng Châu lễ Hòa Thượng Đại Thông, nhờ chỉ dạy cái diệu nghĩa kiến tánh thành Phật, nhưng chưa hết nghi ngờ, nên từ xa đến đảnh lễ, mong Hòa Thượng khai thị.

    Sư hỏi: “Hòa Thượng Đại Thông nói thế nào? Ngươi thử nói xem”.

    Đáp: “Trí Thường đến đó trải qua ba tháng chưa được chỉ dạy, trong lòng tha thiết vì Pháp, nên một hôm vào trượng thất hỏi: Thế nào là bản tâm bản tánh của Trí Thường?”.

    Hòa Thượng hỏi: “Ngươi thấy hư không chăng?”

    Đáp: “Thấy”.

    Hỏi: “Ngươi thấy hư không có tướng mạo chăng?”.

    Đáp: “Hư không vô hình đâu có tướng mạo!”.

    Hòa Thượng nói: “Bản tánh của ngươi cũng như hư không, chẳng có một vật để thấy gọi là chánh kiến, chẳng có một vật để biết gọi là chơn tri, chẳng có xanh vàng dài ngắn, chỉ thấy bổn nguyên thanh tịnh, giác thể sáng tròn, gọi là kiến tánh thành Phật, cũng gọi là tri kiến của Như Lai”.

    Đệ tử dù nghe nói như vậy mà tâm còn chưa lãnh hội, xin Hòa Thượng khai thị.

    Sư nói: “Cái thuyết của Đại Thông vẫn còn tri kiến nên khiến ngươi chẳng lãnh hội. Nay ta cho ngươi một bài kệ:

    Bất kiến nhất pháp tồn vô kiến,

    Đại tự phù vân giá nhựt diện,

    Bất tri nhất pháp thủ không tri,

    Huờn như thái hư sanh thiểm điện.

    Thử chi tri kiến miết nhiên hưng,

    Thố nhận hà tằng giải phương tiện.

    Nhữ đương nhất niệm tự tri phi,

    Tự kỷ linh quang thường hiển hiện.


    Dịch nghĩa:

    Chẳng thấy một pháp thành vô kiến,

    Như mây đen che khuất mặt trời.

    Chẳng biết một pháp thành vô tri,

    Lại như hư không sanh điện chớp.

    Như thế vẫn còn chấp tri kiến,

    Nhận lầm chưa hiểu thấu phương tiện.

    Ngươi phải trong niệm tự biết quấy,

    Ánh sáng tự tánh thường hiển hiện.



    SANH TỬ SỰ ĐẠI, VÔ THƯỜNG TẤN TỐC

  8. #38
    Avatar của minh thức
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    319
    Thanks
    278
    Thanked 188 Times in 77 Posts


    Trí Thường nghe xong hoát nhiên tâm ngộ, bèn nói kệ rằng:

    Vô đoan khởi tri kiến,

    Trước tướng cầu Bồ Đề.

    Tình tồn nhất niệm ngộ,

    Ninh việt tích thời mê.

    Tự tánh giác nguyên thể,

    Tùy chiếu uổng thiên lưu.

    Bất nhập Tổ sư thất,

    Mang nhiên thú lưỡng đầu.


    Dịch nghĩa:

    Khi không khởi tri kiến,

    Chấp tướng cầu Bồ Đề.

    Tình chấp một niệm ngộ,

    Khó siêu nhiều kiếp mê.

    Bản thể tự tánh giác,

    Tùy chiếu vọng lưu chuyển.

    Chẳng vào thất Tổ sư,

    Si mê chạy hai đầu.

    (Hai đầu : Nhị biên tức là biên kiến)

    Một hôm Trí Thường hỏi Sư: “Phật thuyết pháp Tam thừa, lại thuyết Tối thượng thừa là thế nào? Đệ tử chưa rõ, xin thầy dạy bảo”.

    Sư nói: “Ngươi chỉ nên tự xét bản tâm, chớ chấp trước pháp tướng bên ngoài, pháp chẳng bốn thừa, tâm ngươi tự có sai biệt: Thấy nghe tụng niệm là Tiểu thừa; ngộ pháp hiểu nghĩa là Trung thừa; y pháp tu hành là Đại thừa; vạn pháp thông đạt, vạn pháp đầy đủ, tất cả chẳng nhiễm, lìa các pháp tướng, trọn vô sở đắc, gọi là tối thượng thừa. Thừa nghĩa là hành, chẳng ở nơi tranh biện, ngươi nên tự tu, chớ hỏi ta vậy, trong bất cứ lúc nào, tự tánh tự như như”.

    Trí Thường lễ tạ nguyện làm thị giả trọn đời Sư.


    SANH TỬ SỰ ĐẠI, VÔ THƯỜNG TẤN TỐC

  9. The Following User Says Thank You to minh thức For This Useful Post:

    Gia Bảo (01-16-2016)

  10. #39
    Avatar của minh thức
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    319
    Thanks
    278
    Thanked 188 Times in 77 Posts


    Tăng Chí Đạo, người Nam Hải, tỉnh Quảng Châu, đến xin chỉ dạy: “Đệ tử từ lúc xuất gia đến nay, xem Kinh Niết Bàn đã hơn mười năm nhưng chưa rõ đại ý, xin Hòa Thượng chỉ dạy”.

    Sư hỏi: “Ngươi chưa rõ chỗ nào?”

    Chí Đạo nói: “Các hạnh vô thường là pháp sanh diệt, sanh diệt diệt xong, tịch diệt làm vui (lạc đức). Đệ tử nghi ngờ chỗ này”.

    Sư hỏi: “Ngươi nghi ngờ cái gì?”

    Đáp: “Tất cả chúng sanh có hai thân, gọi là sắc thân và pháp thân. Sắc thân vô thường, có sanh có diệt, pháp thân có thường, chẳng tri chẳng giác. Kinh nói: “Sanh diệt diệt xong, tịch diệt làm vui”, chẳng biết thân nào tịch diệt, thân nào được vui? Nếu nói sắc thân được vui, sắc thân lúc diệt thì tứ đại tan rã, toàn thể là khổ chẳng thể nói là vui. Nếu pháp thân tịch diệt thì đồng như cây cỏ ngói đá, ai mà được vui? Lại pháp tánh là cái thể của sanh diệt, ngũ uẩn là dụng của sanh diệt, một thể năm dụng, sanh diệt là thường, sanh thì từ thể khởi dụng, diệt thì nhiếp dụng trở về thể. Nếu cho sanh nữa tức là loài hữu tình chẳng đoạn chẳng diệt; nếu chẳng cho sanh nữa thì vĩnh viễn tịch diệt, đồng với loài vô tình, như thế thì tất cả pháp đều bị Niết Bàn ngăn cấm, sanh còn chẳng được, có gì là vui?”.

    Sư nói: “Ngươi là Phật tử, sao lại học tà kiến ngoại đạo, chấp đoạn chấp thường mà luận bàn pháp Tối thượng thừa! Theo lời ngươi nói thì ngoài sắc thân lại có pháp thân, lìa sanh diệt cầu nơi tịch diệt, lại cho thường đức, lạc đức của Niết Bàn là có thân để thọ dụng, ấy đều là mê chấp và ham tiếc sanh tử, đam mê sự vui của thế gian. Ngươi nay nên biết, Phật vì tất cả người mê, nhận lầm ngũ uẩn hòa hợp là tướng tự thể, lầm cho tất cả pháp là tướng ngoại trần, tham sống sợ chết, niệm niệm trôi lăn trong lục đạo, chẳng biết đều như mộng huyễn hư giả, uổng chịu luân hồi, đem thường đức, lạc đức của Niết Bàn trở thành tướng khổ, suốt ngày tìm cầu. Phật vì thương xót cho những người này, nên khai thị chơn lạc của Niết Bàn, sát na chẳng có tướng sanh, sát na chẳng có tướng diệt, cũng chẳng có sanh diệt để diệt, ấy tức là tịch diệt hiện tiền. Đang lúc hiện tiền, cũng chẳng có số lượng hiện tiền, nghĩa là chẳng có một tí khái niệm nào về không gian, thời gian, và số lượng của tịch diệt hiện tiền, mới gọi là thường đức, lạc đức, nghĩa là chơn vui. Vui này chẳng có kẻ thọ dụng, cũng chẳng có kẻ không thọ dụng, há có cái tên gọi “một thể năm dụng” sao! Huống là còn nói Niết Bàn ngăn cấm các pháp khiến cho chẳng sanh, ấy là phỉ báng Phật pháp. Hãy nghe kệ đây:


    SANH TỬ SỰ ĐẠI, VÔ THƯỜNG TẤN TỐC

  11. #40
    Avatar của minh thức
    Tham gia ngày
    May 2015
    Bài gửi
    319
    Thanks
    278
    Thanked 188 Times in 77 Posts


    Vô thượng Đại Niết Bàn,

    Viên minh thường tịch chiếu.

    Phàm phu vị chi tử,

    Ngoại đạo chấp vi đoạn.

    Chư cầu nhị thừa nhân,

    Mục dĩ vi vô tác.

    Tận thuộc tình sở kế,

    Lục thập nhị kiến bản.

    Vọng lập hư giả danh,

    Hà vi chơn thật nghĩa.

    Duy hữu quá lượng nhơn,

    Thông đạt vô thủ xả.

    Dĩ tri ngũ uẩn pháp,

    Cập di uẩn trung ngã.

    Ngoại hiện chúng sắc tượng,

    Nhất nhất âm thanh tướng.

    Bình đẳng như mộng huyễn,

    Bất khởi phàm Thánh kiến.

    Bất tác Niết Bàn giải,

    Nhị biên tam tế đoạn.

    Thường ứng chư căn dụng,

    Nhi bất khởi dụng tưởng.

    Phân biệt nhất thiết pháp,

    Bất khởi phân biệt tưởng.

    Kiếp hỏa thiêu hải để,

    Phong cổ sơn tương kích.

    Chơn thường tịch diệt lạc,

    Niết Bàn tướng như thị.

    Ngô kim cưỡng ngôn thuyết,

    Linh nhữ xả tà kiến.

    Nhữ vật tùy ngôn giải,

    Hứa nhữ tri thiểu phần.


    Dịch nghĩa:

    Vô thượng Đại Niết Bàn,

    Sáng tròn thường tịch chiếu.

    Phàm phu gọi là chết,

    Ngoại đạo chấp đoạn diệt.

    Những người tu Nhị thừa,

    Cho đó là vô tác.

    Thảy đều do tình thức,

    Sáu mươi hai kiến chấp.([5])

    Vọng lập tên hư giả,

    Đâu phải nghĩa chơn thật.

    Chỉ có người kiến tánh,

    Thông đạt chẳng lấy bỏ.

    Vì biết pháp ngũ uẩn,

    Với cái ngã trong uẩn.

    Cả hiện tượng thế giới,

    Mỗi sắc tướng âm thanh.

    Bình đẳng như mộng huyễn,

    Chẳng phân biệt thánh phàm.

    Chẳng cho là Niết Bàn,

    Nhị biên ([6]) tam tế dứt.

    Thường ứng các căn dụng ([7]),

    Mà chẳng khởi dụng tưởng.

    Phân biệt tất cả pháp ([8]),

    Chẳng khởi phân biệt tưởng.

    Niết Bàn vốn phi vật,

    Lửa gió đụng chẳng được.

    Chơn vui thường tịch diệt,

    Tướng Niết Bàn như thế.

    Nay ta gượng nói ra,

    Khiến người bỏ tà kiến.

    Chớ hiểu theo lời nói,

    Mới cho biết ít phần.


    Chí Đạo nghe xong đại ngộ, vui mừng đảnh lễ lui ra.



    SANH TỬ SỰ ĐẠI, VÔ THƯỜNG TẤN TỐC

Thông tin chủ đề

Users Browsing this Thread

Hiện có 1 người đọc bài này. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •