DIỄN ĐÀN PHẬT PHÁP THỰC HÀNH - Powered by vBulletin




Cùng nhau tu học Phật pháp - Hành trình Chân lý !            Hướng chúng sinh đi, hướng chúng sinh đi, để làm Phật sự không đối đãi.


Tánh Chúng sinh cùng Phật Quốc chỉ một,
Tướng Bồ Đề hóa Liên hoa muôn vạn.

Trang 66/67 ĐầuĐầu ... 165664656667 CuốiCuối
Hiện kết quả từ 651 tới 660 của 663
  1. #651
    HOA Avatar của socnho
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.157
    Thanks
    536
    Thanked 546 Times in 191 Posts
    Kinh Đại Bát Niết Bàn
    PHẨM ỨNG TẬN HƯỜN NGUYÊN THỨ 27
    __________________________________________________ ______________________________________


    Lúc bấy giờ ngài A Nâu Lâu Đà buồn than rơi lệ quì trước Phật nói kệ than rằng :

    Chánh pháp Pháp Vương nuôi chúng tôi,
    Cho uống Pháp nhũ lớn khắp thân,
    Chúng sanh Pháp thân chưa thành lập,
    Lại thêm huệ mạng thiếu tư lương,
    Dùng tám phạm âm thường diễn thuyết.
    Đại chúng nghe rồi đều ngộ đạo,
    Thường phóng Đại Bi ngũ sắc quang,
    Đại chúng được soi đều giải thoát.
    Hôm nay sao lại nhập Niết Bàn,
    Chúng sanh tội khổ nương về đâu,
    Khổ thay Thế Tôn bỏ Đại Bi,
    Chúng tôi cô cùng ắt phải chết,
    Dầu biết Thế Tôn hiện phương tiện,
    Chúng tôi không thể chẳng buồn thương,
    Đại chúng mê muội mất bổn tâm,
    Khóc động trời đất rúng ba cõi.
    Riêng mình Thế Tôn ở an lạc,
    Chúng sanh quá khổ sao bỏ đi,
    Thuở xưa Thế Tôn vì chúng tôi,
    Bỏ đầu chặt tay trong nhiều kiếp.
    Được thành đạo chánh giác vô thương,
    Chẳng ở đời lâu vội Niết Bàn,
    Đại chúng, chúng tôi ở vô minh,
    Ma vương mừng rỡ cởi khôi giáp,
    Nguyện sức từ bi của Thế Tôn,
    Xá Lợi phóng quang nhiếp chúng tôi,
    Cúi xin Thế Tôn thương tứ chúng,
    Pháp bảo lưu truyền mãi chẳng cùng,
    Chúng tôi không thể liều tự chết,
    Mạng sống thừa nầy được bao lâu,
    Khổ thay đau đớn khó chịu nổi,
    Bao giờ lại thấy Đức Như Lai.


    Lúc bấy giờ A Nan ngất xỉu lần lần tỉnh lại giơ tay vỗ đầu đấm ngực nghẹn ngào buồn khóc rơi lệ quì trước Phật nói kệ buồn than :

    Xưa tôi cùng Phật đồng thệ nguyện,
    May mắn đồng sanh trong giòng Thích,
    Như Lai đặng thành đạo chánh giác,
    Tôi làm thị giả hai mưôi năm,
    Hết lòng cúng dường chưa thỏa lòng,
    Nay Phật bỏ tôi vào Niết Bàn,
    Than ôi, than ôi sao quá khổ,
    Từ đây mãi mãi lòng đớn đau.
    Thân tôi chưa thoát lưới ba cõi,
    Vỏ trứng vô minh chưa ra khỏi,
    Mỏ huệ Thế Tôn chưa mổ vỡ,
    Sao lại bỏ tôi vội Niết Bàn.
    Tôi như trẻ nít vừa mới sanh,
    Mất mẹ chẳng lâu ắt phải chết,
    Cớ gì Thế Tôn bỏ rơi tôi.
    Để riêng hưởng vui ngoài ba cõi.
    Nay tôi sám hối với Thế Tôn,
    Hầu Phật đến nay hai mươi năm,
    Trong lúc đứng ngồi nhiều biếng trễ,
    Không được vui đẹp lòng Thế Tôn,
    Nguyện đấng chánh giác Đại Từ Bi,
    Ban pháp cam lộ tôi an vui,
    Tôi nguyện cùng tận thuở vị lai,
    Thường gặp Thế Tôn làm thị giả.
    Ngưỡng mong Thế Tôn đại từ quang,
    Tất cả thế giới nhiếp thọ tôi,
    Than ôi khổ thay nói chẳng được,
    Ơn Phật nghẹn ngào chẳng thể bày.


    Lúc bấy giờ vô số hằng hà sa Bồ Tát tất cả đại chúng trời người buồn khóc rơi lệ chẳng xiết than thở. Mọi người khuyên nhủ nhau dằn bớt lòng buồn khổ, lo sắm sửa vô số hương hoa vi diệu : Hoa mạn đà la, hoa ma ha mạn đà la, hoa mạn thù sa, hoa ma ha mạn thù sa, hương hải thử ngạn, chiên đàn, trầm thủy, hòa hương, hương thủy, hương nê, cùng trăm ngàn muôn thứ lọng báu, tràng báu, phan báu, chuỗi ngọc, chân châu đem đến cúng dường Như Lai.

    Nhơn dân nam nữ lớn nhỏ trong thành Câu Thi Na đều buồn khóc rơi lệ, sắm sửa vô số hương hoa phan lọng tốt đẹp đem đến cúng dường Như Lai.

    Tứ Thiên Vương cùng thiên chúng buồn than rơi lệ, sắm sửa vô số hương hoa phan lọng đem đến cúng dường Như Lai.

    Đao Lợi Thiên Vương, Dạ Ma Thiên Vương, Đâu Suất Thiên Vương, Hoá Lạc Thiên Vương, Tha Hoá Thiên Vương, Sắc Giới Thiên Vương, Vô Sắc Giớiù Thiên đều cùng thiên chúng buồn thương than thở mang vô số hoa hương phan lọng vi diệu đến cúng dường Như Lai.

    PHẨM ỨNG TẬN HƯỜN NGUYÊN

    HẾT

    Lấy buông xả làm đạo hạnh

  2. The Following User Says Thank You to socnho For This Useful Post:

    Gia Bảo (08-03-2017)

  3. #652
    HOA Avatar của socnho
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.157
    Thanks
    536
    Thanked 546 Times in 191 Posts
    Kinh Đại Bát Niết Bàn
    PHẨM TRÀ TỲ THỨ 28
    __________________________________________________ ______________________________________


    PHẨM 28

    TRÀ TỲ


    Lúc đó tất cả nhân dân nam nữ trong thành Câu Thi Na hỏi ngài A Nan pháp tắc trà tỳ đối với Đức Như Lai.

    Ngài A Nan thuật lại lời Phật nên theo pháp tắc Chuyển Luân Thánh Vương.

    Tất cả nhân dân buồn khóc rơi lệ trở vào trong thành làm kim quan dùng thất bảo trang nghiêm, cùng lo sắm ngàn bức bạch điệp vô giá, vô số bông đâu-la-miên mềm nhuyễn, vô số chiên đàn, trầm thủy, hòa hương hương thủy, hương nê, phan lọng hoa hương v.v… Sắm sửa xong, cùng nhau đến trước Phật rơi lệ nghẹn ngào mà dâng lên cúng dường.

    Lúc đó đại chúng buồn thương cung kính dùng bạch điệp tốt che tay đỡ Như Lai vào trong Kim quan đổ đầy dầu thơm, nắp kim quan liền đóng kín lại.

    Nhơn dân trong thành Câu Thi Na vì tham phước lành, không muốn cho đại chúng trời người khiêng Kim quan của Phật, họ sai bốn đại lực sĩ thỉnh Kim quan của Phật vào trong thành để cúng dường. Bốn đại lực sĩ nầy vận dụng hết sức mình mà vẫn không động được Kim quan. Trong thành lại sai tám đại lực sĩ, rồi đến mười sáu đại lực sĩ, nhưng vẫn không khiêng nổi.

    Ngài A Nậu Lâu Đà thong thả bảo các lực sĩ rằng : “Dầu cho tất cả nhơn dân trong thành cũng không khiêng nổi Kim quan, huống là các ông. Các ông phải thỉnh đại chúng cùng chư Thiên trợ lực các ông mới khiêng Kim quan vào thành được.

    Lúc đó Thiên Đế Thích cùng chư Thiên cầm lọng thất bảo lớn cùng vô số hoa hương phan lọng các thứ âm nhạc, khóc lóc rơi lệ ở giữa hư không giăng che cúng dường Kim quan của Phật. Lục dục Thiên cùng sắc giới thiên cũng đồng cúng dường Kim quan như Đế Thích.

    Đức Đại Bi của Thế Tôn muốn cho thế gian được tâm bình đẳng đồng được phước, Kim quan liền từ rừng Ta La tự bay lên hư không cao bằng một cây Đa La.

    Nhơn dân trong thành Câu Thi Na và tất cả đại chúng Trời Người, vì không được khiêng Kim quan nên tự cảm thương kêu khóc.

    Chư Thiên đem hoa hương châu ngọc rải trước kim quan, vần vũ quanh kim quan, đồng than thở xướng to rằng : Khổ thay ! Khổ thay ! Chúng ta vô phước chẳng đặng khiêng Kim quan.

    Lúc đó Kim quan của Phật bay trên hư không, từ rừng Ta La bay chậm chậm vào cửa Tây thành Câu Thi Na, Tất cả nhơn dân đại chúng Trời, Người, Bồ Tát, Thanh Văn, hoặc đi dưới đất, hoặc đi trên hư không, theo sau Kim quan buồn khóc than thở nghẹn ngào rơi lệ.

    Thành Câu Thi Na mỗi phía rộng bốn mươi tám do tuần. Kim quan của Phật bay chậm chậm trên hư không vòng ra cửa Đông hữu nhiễu vào của Nam, rồi vẫn bay chậm chậm trên hư không mà ra của Bắc, lại tả nhiễu vào cửa Tây. Bay nhiễu đủ ba vòng như vậy, kim quan bay chậm chậm trên không vào cửa Tây rồi ra cửa Đông, tả nhiễu vào cửa Bắc lại ra cửa Nam, hữu nhiễu trở lại vào cửa Tây, bay như vậy đủ bốn vòng.

    Lấy buông xả làm đạo hạnh

  4. #653
    HOA Avatar của socnho
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.157
    Thanks
    536
    Thanked 546 Times in 191 Posts
    Kinh Đại Bát Niết Bàn
    PHẨM TRÀ TỲ THỨ 28
    __________________________________________________ ______________________________________


    Lúc Kim quan của Phật bay vào thành, vô số đại chúng mang vô số gỗ thơm, chiên đàn, trầm thủy, tất cả hương báu cùng vô số phan lọng hương hoa chuỗi ngọc đến chỗ trà tỳ.

    Tứ Thiên Vương cùng chư Thiên cũng đem những thứ hương thượng diệu cõi trời đến chỗ trà tỳ.

    Chư thiên cõi Trời Đao Lợi nhẫn đến chư Thiên cõi trời Tha Hóa cũng đều đem vô số thứ hương thượng diệu cõi Trời và phan lọng hoa hương chuỗi ngọc gấp bội trời Tứ Thiên Vương đến chỗ trà tỳ.

    Chư thiên cõi Sắc, cõi Vô sắc chỉ đem hương hoa đến chỗ trà tỳ.

    Ngài A Nậu Lâu Đà, lệ đầy mắt chẳng xiết buồn thương, khất gỗ thơm chiên đàn trầm thủy cõi Trời đủ sáu ngàn cây đem đến chỗ trà tỳ.

    Lúc Đức Thế Tôn mới thành đạo, bờ phía Bắc sông Hằng mọc lên một cây chiên đàn, lớn như bánh xe, cao bằng bảy cây Đa La. Hơi thơm bay tỏa khắp nơi Thọ Thần của cây chiên đàn nầy sanh đồng thời với cây, thường đem hương của cây nầy đến cúng dường Phật. Giờ Phật nhập Niết Bàn, cây chiên đàn nầy liền chết nhánh lá khô rụng, Thọ Thần nầy cũng chết theo cây. Các vị thần khác đem cả cây chiên đàn đã chết khô nầy đến chỗ trà tỳ để cúng dường.

    Nơi đây là chỗ trà tỳ của tam thế chư Phật. Nơi đây có vô lượng tháp báu của chư Phật quá khứ. Nơi đây là chỗ đất Kim cang cứng chắc.

    Lúc đó Kim quan của Phật bay chầm chậm trên không hữu nhiễu tả nhiễu bay quanh thành Câu thi Na đủ bảy vòng, rồi từ từ hạ xuống trên giừơng thất bảo, trong thời gian đó trải qua bảy ngày.

    Nhơn dân đại chúng trời người , Thanh Văn, Bồ Tát cầm phan lọng hoa hương buồn khóc rơi lệ theo sau Kim quan trọn bảy ngày.

    Do thần lực của Phật, tất cả đại chúng đều không đói khát, không một ai nghĩ đến ăn uống, chỉ thành tâm cung kính mến luyến Đức Như Lai.

    Vì đã đủ bảy ngày sắp đem Như Lai ra khỏi Kim quan, đại chúng kêu khóc chấn động thế giới, dùng bạch điệp mịn nhuyễn che tay cung kính phò thân Kim Cang bất hoại đủ ba mươi hai tướng tốt, tám mươi vẻ đẹp của Như Lai an lành ra khỏi Kim quan để trên giừơng thất bảo.

    Đại chúng càng thêm buồn thương than khóc, đem hoa hương, trổi âm nhạc cúng dường Như lai.

    Mọi người mắt đầy lệ, miệng nghẹn ngào, dùng vô số hương thủy, cung kính tắm rửa thân Như Lai từ đầu đến chân. Cũng rửa Kim quan trong ngoài sạch sẽ.

    Tắm rửa thân Như Lai xong, đại chúng lại đem vô số hương hoa phan lọng buồn thương khóc lóc, cúng dường như Lai. Dùng vô số bông đâu-la-miên mịn màng bao bọc thân Kim Cang của Như Lai từ đầu đến chân. Rồi lấy bạch điệp vô giá tuần tự quấn ngoài bông đâu-la-miên đủ một ngàn bức.

    Đại chúng lại khóc than cúng dường rồi lấy bạch điệp che tay cung kính phò thân Như Lai vào trong kim quan, đổ đầy dầu thơm, nắp Kim quan liền đóng lại.

    Đại chúng lại buồn than khóc lóc trổi âm nhạc dưng hương hoa cúng dường Kim quan.

    Sau đó đại chúng chất gỗ thơm chiên đàn trầm thủy thành lầu hương lớn, bốn phía treo giăng những lọng báu phan đèn, chuỗi ngọc, dây vàng. Mùi gỗ thơm bay tỏa khắp thành.

    Lấy buông xả làm đạo hạnh

  5. #654
    HOA Avatar của socnho
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.157
    Thanks
    536
    Thanked 546 Times in 191 Posts
    Kinh Đại Bát Niết Bàn
    PHẨM TRÀ TỲ THỨ 28
    __________________________________________________ ______________________________________


    Sau khi dâng hoa hương, trổi âm nhạc thương khóc cúng dường, đại chúng trời người dùng bạch điệp che tay cung kính khiêng Kim quan để lên lầu hương.

    Đại chúng lại than khóc, nhiều người ngất xỉu. Khi tỉnh lại đồng kêu rằng : Khổ thay ! Khổ thay ! Nào ngờ cuối cùng không chỗ nương cậy ! Than xong nghẹn ngào rơi lệ lại rải hương hoa, treo phan lọng, trổi âm nhạc cúng dường Như Lai.

    Lúc đó sắp sửa nổi lửa trà tỳ, đại chúng lại kêu gào than khóc chấn động cõi Đại Thiên trần thiết cúng dường Kim quan của Phật.

    Mọi người vừa khóc lóc lệ đầy mắt, đều cầm đuốc hương lớn cả ôm, cháy sáng cả vùng, đem đến châm vào lầu gỗ thơm. Khi đến gần lầu gỗ thơm, tất cả ngọn đuốc đều tự nhiên tắt. Đại chúng lại thay vô số đuốc khác ném vào dưới lầu hương, tất cả ngọn đuốc cũng đều tắt.

    Trăm ngàn Hải Thần đem đuốc lớn thất bảo đến châm vào lầu hương, những đuốc nầy cũng đều tắt.

    Đại chúng chẳng biết cớ gì trà tỳ chẳng được, đây có lẽ Đức Như lai còn có nhơn duyên gì chưa xong.

    Lúc đó ngài Ma Ha Ca Diếp cùng năm trăm Tỳ Kheo ở tại núi Kỳ Xà Quật cách thành Câu Thi Na năm mươi do tuần, đương nhập Tam Muội, bỗng nhiên tim nhảy thân rung, liền xuất định thấy núi cây đều chấn động, biết rằng Đức Như Lai đã nhập Niết Bàn.

    Ngài bảo các Tỳ Kheo : Đức Đại Sư Thế Tôn của chúng ta đã nhập Niết Bàn bảy ngày rồi, hiện đã vào trong Kim quan.
    Khổ thay ! Khổ thay ! Chúng ta phải mau đến chỗ Đức Như Lai, sợ rằng đã trà tỳ rồi chẳng còn được thấy sắc thân chơn tịnh ba mươi hai tướng tốt, tám mươi vẻ đẹp của Đức Phật.


    Ngài Ma Ha Ca Diếp vì lòng kính trọng Phật nên chẳng dám dùng thần thông bay đi, bèn dắt các Thầy Tỳ Kheo đi bộ bảy ngày mới tới thành Câu Thi Na.

    Trên đầu đường cửa Đông, ngài Ma Ha Ca Diếp thấy một Bà La Môn tay cầm một nhánh Thiên hoa đi ngược chiều, liền hỏi : “Ông từ đâu mà đến đây?”

    Bà La Môn đáp : “Đức Phật đã nhập Niết Bàn, tôi vừa ở chỗ trà tỳ về”.

    _ Ông đương cầm đó là hoa gì ?

    _ Tôi ở chỗ trà tỳ được cành hoa Trời nầy.


    Ngài Ma Ha Ca Diếp ngỏ ý xin hoa ấy.

    Bà La Môn nói : “Không được ! Tôi muốn đem hoa nầy về cho thân tộc tôi cúng dường trong nhà.”

    Ngài Ma Ha Ca Diếp bèn mượn cành hoa, hai tay cung kính để lên đầu mình, liền ngất xỉu té xuống đất. Giây lâu tỉnh lại suy nghĩ rằng : Ở đây than khóc, chẳng thấy được sắc thân huỳnh kim của Như Lai cũng không ích gì.

    Lấy buông xả làm đạo hạnh

  6. #655
    HOA Avatar của socnho
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.157
    Thanks
    536
    Thanked 546 Times in 191 Posts
    Kinh Đại Bát Niết Bàn
    PHẨM TRÀ TỲ THỨ 28
    __________________________________________________ ______________________________________


    Nghĩ xong, liền cùng các Tỳ Kheo đi gấp vào cửa Bắc thành Câu Thi Na, ghé vào một Tăng phường thấy các Tỳ Kheo đang hội họp.

    Các Tỳ Kheo nầy bảo ngài rằng : Xem ra các ông dường như từ xa mới đến, có lẽ nhọc nhằn đói khát, nên ngồi nghỉ chờ đến giờ ăn.

    Ngài Ma Ha Ca Diếp nói : Đấng Đại Sư đã nhập Niết Bàn, chúng tôi còn lòng nào ở yên đây chờ ăn.

    _ Đại Sư là ai ?

    _ Khổ thay , đau đớn thay ! Các Thầy chẳng biết ư ? Đấng Đại Giác Thế Tôn nay đã nhập Niết Bàn.


    Các Tỳ Kheo nầy nghe rồi vui mừng lắm, nói rằng : “Sướng lắm ! Sướng lắm ! Đức Như Lai còn tại thế cấm răn chúng ta, đặt ra giới luật nghiêm tuấn, chúng ta chẳng chịu nổi. Nay đã nhập diệt, những giới luật nghiêm tuấn ấy cũng phải bỏ. Các ông thong thả chờ ăn uống, có gì phải vội gấp.”

    Đức Phật dùng thần lực bít tai chư thiên và các Tỳ Kheo theo ngài Ca Diếp. Những Tỳ Kheo nầy cùng chư Thiên đều chẳng nghe những lời ác của các Tỳ Kheo vừa nói. Chỉ một mình ngài Ma Ha Ca Diếp nghe thôi.

    Lúc đó, ngài Ca Diếp dắt các Tỳ Kheo rời Tăng phường vội vã đến chỗ Phật. Vừa đi vừa suy nghĩ chúng tôi làm sao được có những đồ cúng dường, để khi đến chỗ Phật dâng lên cúng dường ?

    Ngài Ma Ha Ca Diếp lại suy nghĩ : Tôi vốn sanh trưởng ở trong thành nầy, nay xin đồ cúng dường có lẽ cũng được.

    Ngài liền dắt các Tỳ Kheo ghé từng nhà để xin, được ngàn bức bạch điệp tốt, vô số bông đâu la miên, cùng rất nhiều hương hoa, hương nê, hương thủy, hương du, phan lọng, hàng màu, chuỗi ngọc.

    Xin đồ cúng dường xong, các ngài lật đật mang ra cửa Tây. Từ xa nghe vẳng tiếng đại chúng than khóc ở chỗ trà tỳ. Nghe đại chúng hỏi Thiên Đế cúng dường đã xong làm sao có lửa để đốt lầu hương ? Nghe Thiên Đế đáp rằng đại chúng nên chờ, ngài Ma Ha Ca Diếp sắp đến.

    Tất cả đại chúng đương buồn khóc thấy ngài Ma Ha Ca Diếp cùng năm trăm Tỳ Kheo vừa đi, vừa khóc mà đến, liền tránh đường nhường chỗ cho ngài Ma Ha Ca Diếp đi thẳng vào lầu hương. Ngài Ma Ha Ca Diếp dắt cácTỳ Kheo vòng lên kim quan mà lễ bái kêu khóc ngất xỉu, giây lâu tỉnh lại nước mắt tuôn rơi, hỏi đại chúng rằng : “Làm sao để được mở kim quan của Phật ?”

    Đại chúng đáp : “Phật nhập Niết Bàn đã trải qua hai thất, sợ có tổn hoại chăng ?”

    Ngài Ma Ha Ca Diếp nói : “Thân của Như Lai là thân Kim Cang thường, lạc, ngã, tịnh, không thể có sự hư rã, thân Phật thơm tho ngào ngạt như núi Chiên Đàn.”

    Nói xong các ngài liền đến bên Kim quan than thở khóc lóc.

    Lấy buông xả làm đạo hạnh

  7. #656
    HOA Avatar của socnho
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.157
    Thanks
    536
    Thanked 546 Times in 191 Posts
    Kinh Đại Bát Niết Bàn
    PHẨM TRÀ TỲ THỨ 28
    __________________________________________________ ______________________________________


    Lúc đó Đức Như Lai Đại Bi bình đẳng vì ngài Ma Ha Ca Diếp nên Kim quan tự nhiên mở nắp. Ngàn trương bạch điệp cùng bông đâu-la-miên đều tự tháo tung, lộ bày thân huỳnh kim ba mươi hai tướng tốt, tám mươi vẻ đẹp. Vừa thấy kim thân của Phật lộ ra, các ngài liền ngất xỉu té xuống, giây lâu tỉnh lại nghẹn ngào than khóc, nước mắt chảy tuôn đem hoa hương phan lọng hàng màu chuỗi ngọc của mình xin đặng dâng lên cúng dường, rồi lấy hương nê hương thủy tắm rửa kim thân của Như Lai, đốt hương rải hoa khóc lóc cúng dường. Sau đó các ngài đem bông đâu la miên của mình bao trùm kim thân kế lấy bông đâu la miên cũ bao ngoài. Lại lấy ngàn bức bạch điệp của mình tuần tự quấn ngoài bông đâu la miên, kế đó lấy ngàn bức bạch điệp cũ cũng theo thứ tự quấn ngoài bạch điệp mới. Sau khi quấn bạch điệp xong nắp Kim quan liền đóng lại.

    Ngài Ma Ha Ca Diếp cùng các Tỳ Kheo khóc lóc rơi lệ đi nhiễu Kim quan bảy vòng, quì gối chắp tay nói kệ than thở :

    Khổ thay khổ thay đấng Đại Thánh,
    Nay tôi đau đớn như cắt lòng,
    Thế Tôn diệt độ sao quá sớm,
    Đại Bi chẳng thể nán chờ tôi.
    Trong thiền định ở núi Xà Quật,
    Tôi khắp tìm Phật đều chẳng thấy,
    Nhìn lại thấy Phật đã Niết Bàn,
    Thoạt vậy thân tâm tôi kinh động.
    Bỗng thấy mây đen khắp thế gian,
    Lại thấy núi cây đều chấn động,
    Liền biết Như Lai đã Niết Bàn,
    Chúng tôi vội đến chẳng được thấy.
    Thế Tôn Đại Bi chẳng đến tôi,
    Khiến tôi chẳng thấy Phật nhập diệt,
    Chẳng được nghe một lời dạy bảo,
    Tôi nay côi cùng biết nương đâu !
    Thế Tôn ôi ! Tôi quá đau đớn,
    Rối loạn tinh thần tâm mê muội
    Nay tôi cúi lạy đầu Thế Tôn,
    Và cũng kính lạy ngực Thế Tôn,
    Kính lễ hai tay của Đại Thánh,
    Và cũng kính lễ lưng Thế Tôn,
    Cung kính đảnh lễ rún Thế Tôn,
    Thâm tâm kính lễ chưn của Phật.
    Khổ thay chẳng thấy Phật Niết Bàn,
    Xin hiện bày chỗ tôi kính lễ.
    Như Lai ở đời chúng an vui,
    Nay nhập Niết Bàn đều rất khổ.
    Buồn thay buồn thay quá đớn đau,
    Đại Bi hiện bày chỗ tôi lễ.


    Lấy buông xả làm đạo hạnh

  8. #657
    HOA Avatar của socnho
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.157
    Thanks
    536
    Thanked 546 Times in 191 Posts
    Kinh Đại Bát Niết Bàn
    PHẨM TRÀ TỲ THỨ 28
    __________________________________________________ ______________________________________


    Lúc ngài Ma Ha Ca Diếp khóc than nói kệ rồi, đấng đại bi Thế Tôn liền hiện hai bàn chân thiên bức luân tướng ra ngoài Kim quan. Từ thiên bức luân phóng ngàn tia sáng chiếu khắp tất cả thế giới ở mười phương.

    Ngài Ma Ha Ca Diếp cùng các Tỳ Kheo thấy chưn Phật, đồng thời cúi lạy tướng thiên bức luân. Vì quá cảm động, các ngài mê muội ngất xỉu, giây lâu tỉnh lại nghẹn ngào kêu khóc, đi nhiễu bảy vòng rồi lại đảnh lễ chưn Phật buồn khóc nói kệ rằng :

    Như Lai tâm Đại Bi trọn vẹn,
    Từ quang bình đẳng không phân biệt,
    Chúng sanh có cảm đều ứng hiện,
    Cho tôi được thấy tướng túc luân.
    Nay tôi thâm tâm quy mạng lễ,
    Đấng hai chân thiên bức luân tướng,
    Trong thiên luân phóng ngàn tia sáng,
    Chiếu khắp cõi Phật ở mười phương.
    Nay tôi quy y cúi đầu lạy,
    Thiên bức luân tướng phóng ánh sáng,
    Chúng sanh được chiếu đều giải thoát,
    Tam đồ bát nạn đều lìa khổ.
    Tôi lại quy y cúi đầu lạy,
    Ánh sáng khắp cứu các ác thú.
    Thuở xưa Thế Tôn từ nhiều kiếp,
    Vì chúng tôi siêng tu khổ hạnh,
    Ngày nay chứng được thân kim cang,
    Do đây dưới chưn ngàn tia sáng.
    Buồn thương cúi đầu quy mạng lễ,
    Thiên luân an lạc các chúng sanh.
    Phật tu công đức vì tất cả,
    Dưới cội đạo thọ hàng bốn ma,
    Bốn ma hàng rồi dẹp ngoại đạo,
    Nhơn đây chúng sanh được chánh kiến.
    Cung kính quy y cúi đầu lạy,
    Chưn sáng khiến chúng được chánh kiến,
    Phật là cha lành của tất cả,
    Chưn sáng bình đẳng độ chúng sanh.
    Tôi lại quy y cúi đầu lạy,
    Chưn sáng bình đẳng cứu thoát khổ,
    Tôi gặp chưn sáng thiên bức luân,
    Buồn mừng xen lộn đau đớn lòng.
    Tôi lại khóc than cúi đầu lạy,
    Tướng sáng thiên luân có cảm ứng,
    Quy y cúi lạy ánh sáng chưn,
    Nương thừa rốt ráo ra ba cõi.
    Kính lễ chưn trời người quy y,
    Ánh sáng khắp soi ba cõi khổ,
    Chúng sanh chưa được giải thoát khổ,
    Thảy đều qui mạng chưn thiên quang.
    Chúng tôi luân hồi chưa ra khỏi,
    Cớ sao chưn Phật lại bỏ rơi,
    Thương thay, thương thay cho chúng sanh.
    Tia sáng thiên luân mãi chẳng thấy,
    Sám hối với đấng Đại Từ Bi,
    Đảnh lễ chưn vàng ngàn tia sáng.
    Buồn thay nay gặp tướng Thiên Luân,
    Từ đây lúc nào được thấy lại !


    Lấy buông xả làm đạo hạnh

  9. #658
    HOA Avatar của socnho
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.157
    Thanks
    536
    Thanked 546 Times in 191 Posts
    Kinh Đại Bát Niết Bàn
    PHẨM TRÀ TỲ THỨ 28
    __________________________________________________ ______________________________________


    Ngài Ma Ha Ca Diếp cùng các Tỳ Kheo nói kệ trên đây rồi, lại ngất xỉu mê muội, giây lâu tỉnh lại nghẹn ngào buồn thương không dằn được.

    Hai chân Kim Cang thiên bức luân tướng của Đấng Đại Giác Thế Tôn tự rút vào Kim quan đóng kín như cũ.

    Tất cả nhơn dân đại chúng trời người ngó thấy ngài Ma Ha Ca Diếp càng thêm sầu khổ đấm ngực kêu gào, tiếng khóc than vang động cả thế giới, đem lễ vật nghẹn ngào dâng cúng.

    Lúc đó trong thành Câu Thi Na sai bốn lực sĩ đeo chuỗi ngọc trang nghiêm nơi thân, tay cầm đuốc lớn như bánh xe ngọn lửa chói sáng, đến đốt lầu hương để trà tỳ Như Lai. Vừa đến lầu hương lửa đuốc liền tắt. Trong thành lại sai tám lực sĩ, lần lượt sai đến ba mươi sáu đại lực sĩ, mỗi lực sĩ vác đuốc lớn đến châm vào lầu hương để đốt. Tất cả lửa đuốc đều tắt.

    Ngài Ma Ha Ca Diếp bảo các lực sĩ cùng mọi người rằng Kim quan của Phật, lửa trong tam giới không thể đốt cháy được. Đại chúng nên biết rằng giả sử tất cả những lửa trên trời cùng nhơn gian đều không thể trà tỳ kim quan của Như Lai. Mọi người chớ gắng gượng luống đốt nhọc nhằn.

    Đại chúng nghe lời trên đây càng thêm buồn khổ đồng nhau đảnh lễ cúng dường đi nhiễu Kim quan bảy vòng, tiếng khóc than vang động cả mười phương.

    Lúc bấy giờ Đức Như Lai dùng sức Đại Bi, từ nơi ngực phóng ngọn lửa ra ngoài Kim quan, lần lần đốt cháy lầu hương trải qua bảy ngày mới cháy hết.

    Tất cả đại chúng trời người cùng nhân dân nam nữ trong thành cũng buồn than khóc lóc trọn bảy ngày không dứt tiếng, đồng thời chẳng ngớt cúng dường đảnh lễ.

    Lúc đó Tứ Thiên Vương đều nghĩ rằng : Chúng ta dùng nước thơm rưới tắt lửa, gấp lượm lấy Xá Lợi đem về cõi Trời cúng dường. Nghĩ xong, Tứ Thiên Vương liền mang bình vàng đựng đầy nước thơm, lại đem bốn cây cam nhũ, bốn cây nầy mọc ở trên bốn triền núi Tu Di, mỗi cây cao trăm do tuần, lớn một ngàn ôm, đồng đến chỗ trà tỳ. Thiên Vương trút nước thơm trong bình, bốn cây tuôn nước cam nhũ tưới trên ngọn lửa. Tưới xong, thấy lửa càng mạnh không tắt.

    Lúc đó Hải Thần cùng Ta Già La Long Vương và Giang Thần, Hà Thần thấy Tứ Thiên Vương tưới nước thơm chẳng tắt lửa, đều nghĩ rằng : Chúng ta đem nước thơm tưới tắt lửa thâu gấp Xá Lợi đem về cúng dường tại chỗ của chúng ta. Nghĩ xong, mỗi thần cầm bình báu đựng vô lượng nước thơm mang đến chỗ trà tỳ đồng thời tưới trên lửa, thấy lửa như cũ không tắt chút nào.

    Ngài A Nâu Lâu Đà hỏi Tứ Thiên Vương cùng các Thần : “ Các ông tưới nước thơm, có phải muốn lửa tắt để lấy Xá Lợi về cúng dường tại chỗ ở của các ông chăng ?”

    _ Thưa ngài A Nâu Lâu Đà ! Đúng như vậy.


    Ngài A Nâu Lâu Đà bảo Tứ Thiên Vương : “Các ông lòng quá tham ! Nếu tất cả Xá Lợi đều theo các ông về Thiên cung, người ở địa cầu làm sao lên Trời được để cúng dường ?

    Ngài lại bảo các Long Thần : “Các ông ở trong biển lớn dưới sông sâu, nếu các ông đem Xá Lợi của Đức Như Lai về chỗ ở của các ông, thời người trên mặt đất nầy làm sao đến đó để cúng dường ?

    Tứ Thiên Vương cùng chư Long Thần đều sám hối.

    PHẨM TRÀ TỲ THỨ 28

    HẾT

    Lấy buông xả làm đạo hạnh

  10. #659
    HOA Avatar của socnho
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.157
    Thanks
    536
    Thanked 546 Times in 191 Posts
    Kinh Đại Bát Niết Bàn
    PHẨM CÚNG DƯỜNG XÁ LỢI THỨ 29
    __________________________________________________ ______________________________________


    PHẨM THỨ 29

    PHẨM CÚNG DƯỜNG XÁ LỢI


    Lúc đó, Thiên Đế cầm bình thất bảo cùng đồ cúng dường đến chỗ trà tỳ, ngọn lửa tự nhiên đồng thời tắt. Thiên Đế liền mở nắp kim quan, muốn thỉnh răng nanh của Phật.

    Ngài A Nâu Lâu Đà liền ngăn lại và hỏi : “Ông làm gì thế ?”

    Thiên Đế nói : “Tôi muốn thỉnh răng nanh Phật về Trời cúng dường.”

    Ngài A Nâu Lâu Đà bảo : “Chớ vội lấy ! Ông nên chờ đại chúng để cùng nhau chia.”

    Thiên Đế nói : “Trước kia đức Phật hứa cho tôi một răng nanh Xá Lợi, vì cớ ấy nên tôi vừa đến thời lửa liền tắt.”

    Nói xong, Thiên Đế liền lấy một răng nanh xá Lợi ở hàm trên bên hữu đem về Thiên cung xây tháp cúng dường.

    Lúc đó có hai quỉ La Sát Tiệp Tập ẩn thân theo sau Đế Thích, mọi người đều chẳng thấy, hai quỉ trộm lấy một cặp răng nanh Xá Lợi của Phật.

    Tất cả đại chúng cùng nhơn dân trong thành đồng thời muốn tranh lấy Xá lợi.

    Ngài A Nâu Lâu Đà bảo rằng: Đại chúng nên chẫm rãi chờ ! Như lời Phật dặn phải theo đúng pháp cùng nhau chia để cúng dường.

    Mọi người chẳng nghe theo lời ngài A Nâu Lâu Đà, đều võ trang muốn dành lấy Xá Lợi. Đồng áp đến bên Kim quan, nhìn thấy bông Đâu La Miên cùng bạch điệp còn nguyên chẳng cháy, Thấy thế mọi người đứng nhìn cất tiếng khóc than, đồng cúng dường đãnh lễ, quì xuống rơi lệ nói kệ tán thán rằng :

    Lấy buông xả làm đạo hạnh

  11. #660
    HOA Avatar của socnho
    Tham gia ngày
    Jun 2015
    Bài gửi
    1.157
    Thanks
    536
    Thanked 546 Times in 191 Posts
    Kinh Đại Bát Niết Bàn
    PHẨM CÚNG DƯỜNG XÁ LỢI THỨ 29
    __________________________________________________ ______________________________________



    Như Lai do sức đại tự tại,
    Tất cả thế gian được tự tại,
    Đại Bi bổn nguyện ở cõi nầy,
    Vòng quanh biển khổ độ chúng sanh.
    Vô lượng trí huệ sức thần thông,
    Ra vào sanh tử không chướng ngại,
    Một thân hiện ra làm nhiều thân,
    Nhiều thân một thân làm vô lượng.
    Thần biến ứng khắp người đều thấy,
    Không duyên liền hiện nhập Niết Bàn,
    Chúng tôi hết phước không duyên ứng,
    Nên bị Như Lai buông bỏ rời.
    Kim quan của Phật nơi Song Thọ,
    Tất cả lực sĩ không khiêng nổi,
    Do sức Đại Bi tự cất lên,
    Bay trên hư không một Đa La.
    Chẫm rải bay vòng thành Thi Na,
    Bảy ngày bay đủ bảy vòng thành,
    Sau đó tự đến chỗ trà tỳ,
    Thần lực bất cộng làm việc ấy.
    Đại chúng Trời Người không lường được,
    Đức Phật ở trong Đại Niết Bàn,
    Kim Cang bất hoại sức tự tại,
    Tất cả lửa đuốc đều chẳng cháy,
    Từ nơi giữa ngực phóng chơn hỏa,
    Bảy ngày đốt cháy mới hết củi,
    Trời Người không thể tắt lửa nầy,
    Đại Bi Thế Tôn hiện thần lực.
    Đế Thích vừa đến lửa bèn tắt,
    Bông Đâu La Miên bao thân Phật,
    Ngọn lửa quá to mà chẳng cháy,
    Ngàn trương bạch điệp quấn thân Phật,
    Ở trong lửa hừng mà chẳng cháy,
    Mới biết Như Lai sức tự tại.
    Tự tại với pháp là Pháp Vương,
    Kỉnh lễ Từ Tôn trong ba cõi,
    Lễ đấng vô úy trong các thành,
    Lễ đấng đại từ che tất cả,
    Lễ đấng thần biến đại tự tại,
    Chúng tôi từ nay xa Thế Tôn,
    Buồn khổ không ai cứu vớt được,
    Buồn thay, thương thay đấng Đại Thánh,
    Vĩnh biệt ngày nào lại thấy Phật !


    Đại chúng nói kệ xong, than khóc cúng dường.

    Lúc đó ngài A Nâu Lâu Đa vì tất cả đại chúng mà chẫm rãi tháo bạch điệp cùng bông Đâu La. Ngàn bức bạch điệp của Ma Ha Ca Diếp đều còn nguyên vẹn. Ngàn bức bạch điệp của nhân dân trong thành trừ một lớp ngoài còn nguyên, ngoài ra đều cháy ra tro tất cả. Bông Đâu La Miên còn nguyên như cũ.

    Ngài A Nâu Lâu Đà đem bạch điệp Đâu La Miên còn nguyên không cháy nầy cắt nhỏ ra chia cho đại chúng khiến đem về xây tháp cúng dường. Ngài lại đem tro bạch điệp cũng chia cho đại chúng. Những thứ tro khác đại chúng riêng tự lấy để đem về xây tháp cúng dường.

    Lấy buông xả làm đạo hạnh

Thông tin chủ đề

Users Browsing this Thread

Hiện có 4 người đọc bài này. (0 thành viên và 4 khách)

Chủ đề tương tự

  1. Kinh Diệu Pháp Liên Hoa
    Gửi bởi Mây trắng trong mục Kinh
    Trả lời: 219
    Bài cuối: 04-06-2017, 08:30 AM

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •